Thứ Sáu, 31 tháng 12, 2021

TÌNH KHÚC MÙA XUÂN - Thơ Nhật Quang

 



 

Rung rinh nhánh mai vàng tươi thắm

Đón gió Xuân nhẹ đắm làn hương

Lắng trầm nhạc khúc yêu thương

Vườn Xuân ngan ngát thoảng vương trước thềm

SẦU ĐÔNG - Thơ ĐỖ ANH TUYẾN

 



- Kính tặng nhà thơ Đặng Xuân Xuyến
             tác giả bài thơ ĐÔNG VỀ -
 
Đông đến chi đông gợi thêm sầu
Đông làm chi giá lạnh ngàn sau
Đông mang băng tuyết vùi thương nhớ
Đông giết tình ta trong đớn đau.

VAI TRÒ CỦA CHA MẸ TRONG GIÁO DỤC GIỚI TÍNH - VŨ THỊ HƯƠNG MAI





Những hành vi tình dục ở tuổi mới lớn là một nhu cầu hoàn toàn tự nhiên mà chúng cần phải được tìm hiểu, được biết. Ở tuổi mới lớn, các em rất hăm hở tìm hiểu tất cả những gì có liên quan đến giới tính. Các em muốn biết và các em lúng túng, các em cần những câu trả lời thực tế và riêng tư. Khi có cơ hội được thảo luận về giới tính, các em rất sôi nổi và tỏ ra có ý thức về vấn đề đó. Các em mong tìm ra được ý nghĩa và những chuẩn mực của giới tính. Các ông bố, bà mẹ đừng nghĩ rằng con mình không như thế. Nếu không thuộc loại chậm lớn, còi cọc thì các cô các cậu tất sẽ có những biểu hiện và những nhu cầu tự nhiên nói trên. Đó đồng thời cũng là nhu cầu hiểu biết những cái mới của đời sống con người và hiểu biết về chính bản thân. Vậy các bậc cha mẹ hãy tìm những cơ hội thuận lợi, những thời điểm thích hợp, chủ động gợi chuyện với con mình một cách khéo léo và tế nhị. Đừng để chậm trễ, nếu cha mẹ làm việc đó kịp thời, thích hợp, chắc chắn sẽ có tác động tích cực đối với con cái về vấn đề giới tính, tình dục bằng những lời bảo ban, trao đổi như những người bạn. Lúc đó con bạn sẽ đền đáp lại bằng sự biết ơn sâu sắc và một niềm tin cậy ruột rà.

Thứ Năm, 30 tháng 12, 2021

CHÙM THƠ MỪNG GIÁNG SINH - Châu Thạch

 


 

BÊN CÂY THÔNG GIÁNG SINH 

      

Bên cây thông Giáng Sinh 

Em đứng thật là xinh 

Mừng em mùa Giáo Lễ 

Em thấm nhuần lời kinh 

 

Em là người nên thánh 

Em người nữ thức canh 

Em là chiên ngoan đạo 

Chúa ban em phước lành! 

 

Một mai em cất cánh 

Bay qua từng vì sao 

Trong chổ ngồi sự sống 

Em vui hưởng ngọt ngào 

 

Anh là anh rất mọn 

Trong chuồng chiên có nhau 

Hôm nay và mãi sau 

Ta cùng Cha Thiên Thượng 

 

Gởi em một lời mến 

Gởi em một lời thương 

Mai sau trên Thiên Đường 

Dẫu không là chồng vợ 

 

Tình không còn cách trở  

Bởi dục vọng trần gian 

Hóa thân về Thiên Đàng 

Linh gội hồn ta sạch 

 

Tình không còn xa cách 

Tình trong trẻo vô biên 

Tình như thánh như hiền 

Bởi không còn nguyên tội 

 

Ta không còn chịu lỗi 

Của A-Đam, Ê-Va 

Vườn Ê -Den chúng ta 

Không còn cây trái cấm! 

Chùm thơ Xuân Lê Thanh Hùng

 


Xuân muộn

 

Rồi thời gian, trôi son, lợt phấn

Em sẽ về, chấp chới, ngày xưa

Bao nhiêu năm, tình, đời lận đận

Thì sá gì đâu, chuyện nắng, mưa

                       *

Bến sông xưa, sóng đọng trên đầu

Cơn gió giũ, thời gian, tóc rối

Thềm cũ, mưa rơi, bong bóng nổi

Về đâu? Kỷ niệm biết tìm đâu

                      *

Và em ơi, ngày mai sẽ tới

Xuân muộn, mà sao vẫn đắm say

Bờ cỏ biếc, khép mình như đợi

Nắng quái, chiều hôm, đổ bóng đầy

                     *

Ta vẫn tin, tin suốt cuộc đời

Đất nước và tình yêu, trẻ mãi

Dẫu dĩ vãng, không còn trở lại

Thì vẫn yêu, yêu mãi, em ơi

 

Thứ Ba, 28 tháng 12, 2021

Gọi xuân - Thơ Lê Thị Ngọc Nữ


Mây khoác áo thiên thanh
Gọi gió mùa xuân tới
Giọt sương đậu long lanh
Mỉm cười chào ngày mới

SỢ RỒI ĐỜI CŨNG SẼ QUÊN… - Thơ Nguyễn Sông Trẹm

 


Sợ rồi mình cũng sẽ quên

vòng tay ấm của thời son trẻ

khi ta đã sang chiều bóng xế

nên anh cất giữ năm tháng ngọt ngào

vào những trang thơ

Các thi văn đoàn trước năm 1975 - Hồi ức La Ngạc Thụy

 

                                La Ngạc Thụy và Sa Chi Lệ

Các thi văn đoàn trước năm 1975

– Bước đệm của văn học Tây Ninh

  • Các văn đàn Quốc Biểu của cụ Quốc Biểu Nguyễn Cư Hiến, văn đàn Đạo Đức do ông Cao Quỳnh Cư thành lập đã tập hợp những bậc danh sĩ, trí thức sinh hoạt thi phú và tuyên truyền đạo đức qua thơ ca vào đầu những năm 50 và mãi đến đầu năm 60 mới xuất hiện thêm nhóm Đất Lành. Nhóm này tập hợp lại sáng tác rồi ngâm vịnh mà thể thơ chủ yếu là thể thơ Đường luật. Trong giai đoạn này  hoạt động văn chương ở các tỉnh phía Nam nở rộ.

Thứ Bảy, 25 tháng 12, 2021

GỞI NGƯỜI NGÀY XƯA - Thơ MP. Trường Giang Thủy

 



Chiều rơi lặng tiếng thu tàn

Yêu thương lắm cũng như làn gió qua.

Cố mà nhốt nỗi xót xa

Ủ bao phiền muộn hóa ra nụ cười!

 

Một Ngày Mùa Đông - Thơ Nhật Quang

 



Bâng khuâng thu

treo cánh lá chơi vơi

chạm làn gió nhẹ vương trên phố vắng

đếm giọt miên man

cà phê buồn thầm lặng

giấu ngược vào lòng lệ đắng mặn dấu môi

QUA SÔNG DÌM ĐÒ - Đặng Xuân Xuyến

 


Những người có kinh nghiệm, khi đi xa không bao giờ lại coi chuyến đi cứ phải tay mang vai vác để đèo thêm vất vả; họ biết mang theo cái gì để chuyến đi gọn gàng, nhanh chóng mà mục đích chuyến đi vẫn hoàn mỹ. Những thứ không còn tác dụng, giữ lại vừa chiếm chỗ, vừa mất công sức bảo quản, vừa chịu những chi phí không đáng có mà lại trở thành gánh nặng tinh thần, tâm lý thì quả là không có lợi ích gì. Thương trường cũng vậy, tất cả mọi sự ôm đồm, sự quá tải đều đem đến thất bại, tạo thêm những cản trở trên bước đường đi tới thành công.

Thứ Sáu, 24 tháng 12, 2021

RU MÌNH - Thơ Mai Thanh



Từ
...
RU TÌNH
Trịnh Công Sơn
 
Ru em đầu cơn gió, em hong tóc bên hồ
Khi sen hồng mới nở, nụ đời ôi thơm quá
Ru em tình khi nhớ, ru em tình lúc xa
Ru cho bầy lá nhỏ, rụng đầy một mùa Thu
 
Ru khi mùa mưa tới, ru em mãi yêu người
Ru em hoài bé dại, một hồn thơm cây trái
Ru em chờ em nói, trên môi tình thoát thai
Ru em ngồi yên đấy, ru tình à ..ơi
 
Ru người ngồi mãi cùng tôi
Ru người ngồi mãi cùng tôi
Ru em hài nhung gấm, ru em gót sen hồng
Ru bay tà áo rộng, vượt tình tôi chấp cánh
 Ru trên đường em đến, xôn xao từng tiếng chim
Ru em là cánh nhạn, miệng ngọt hạt từ tâm
 
Ru em tình như lá, trăm năm vẫn quay về
Môi em là đốm lửa, cuộc đời đâu biết thế
Xin em còn đâu đó, cho tôi còn tiếng ru
Ru em ngồi yên đấy, tôi tìm cuộc tình cho.

Thứ Năm, 23 tháng 12, 2021

Nhật Quang Kiếm phổ - Tiểu thuyết dã sử La Ngạc Thụy (Kỳ III)

 

Kỳ III:: Tứ Khách Lâm



 Vua Càn Long nghe tấu trình của lão quan Triệu Gia Thần rất ưng ý liền ban ngay chỉ dụ. Giao cho lão chủ trì mọi sự. Lão quan Triệu Gia Thần lập tức liên lạc với Thất Kiệt Quái Nhân . Lão đưa ra số vàng bạc rất lớn để động tâm bảy lão quái.

         Trong lúc đó Thất Kiệt Quái Nhân cũng muốn sang nước Nam truy tìm Lạc Hồng Thần Kiếm. Bảy lão quyết định lợi dụng vàng bạc của lão Triệu Gia Thần mang sang nước Nam làm lộ phí dò la tin tức truy tìm thần kiếm. Còn việc giết hại hào kiệt nước Nam vẫn tuân theo Bang quy là không giết người bừa bãi mà chỉ diệt bọn gian ác tà dâm.

Cũng đành… - Thơ Vĩnh Thuyên


 

Buồn rớt lưng chừng
Biển khóc
Con sóng giật mình trở giấc
Chiêm bao
Dã Tràng ơi nếu đừng
Se cát
Thì sóng đâu đến nỗi
Bạc đầu

Thứ Tư, 22 tháng 12, 2021

Thức dậy mùa xuân… - Thơ Đan Thụy

 


Ai đang hát trong chiều se se gió

Để cánh cò ngả ngớn lướt qua sông

Cỏ may giăng giăng ngủ quên trên nắng

Cô đơn bên đời... khoảnh khắc thênh thang

TỪ MỐI “LƯƠNG DUYÊN” GIỮA NGUYÊN LẠC VÀ CHÂU THẠCH - Phê bình VŨ THỊ HƯƠNG MAI

  


Công bằng nhận xét thì ông Nguyên Lạc có những bài viết hay với những tìm tòi, những giá trị đóng góp nhất định. Giá như không có mấy chuyện ì xèo ngoài văn chương như thời gian vừa qua thì hình ảnh ông Nguyên Lạc sẽ đẹp hơn. Bài viết này, bắt đầu từ mối “lương duyên” giữa 2 ông Nguyên Lạc và Châu Thạch, khởi nguồn phát sinh ra những chuyện không nên trong giới văn chương chữ nghĩa. Thật buồn là phần nhiều dù vô tình hay cố ý thì những mâu thuẫn đó đều có sự bắt đầu từ ông Nguyên Lạc. 

THƠ VỀ QUÊ HƯƠNG - Chùm thơ: Đặng Xuân Xuyến

 


CHUYỆN QUÊ

.

Về quê

Gặp cháu dâu đầu ngõ

Tròm trèm tuổi 90

Móm mém cười:

- Thưa Ông! Em Tuấn Hưng có về lễ Tổ?

Thằng chắt chạy ra hô hố:

- Cụ chả thèm cưới vợ

Cháu chắt mòn răng chờ chén cỗ

Đến chừng nào cụ mới chịu hồi xuân...

.

Đứng chặn giữa sân

"Ông anh" nhánh trên thò lò mũi dãi

Chả cần e ngại

- Chú về?

Muộn thế?

Cho anh nghìn mua gói bim bim...

.

“Chị gái” nhành trên vừa tè ướt bỉm

Huơ huơ bàn tay

Nghe chừng muốn lẫy 

Chị cười

Tơn tớn hàm răng những lợi

.

Bà bác năm trước thẹn thùng:

                                      - cháu chào chú Xuyến

Năm nay đã dáng bề trên:

- Anh vào lễ Tổ

Rồi sang, bác anh có chuyện.

.

Về quê

Nếp quê 

Khó cho người trẻ

Chuyện quê

Thói quê

Ấm dạ người già.

*.

Hà Nội, ngày 22.08.2018

Thứ Ba, 21 tháng 12, 2021

BÀI THƠ VỀ MẸ CỦA NGUYỄN DUY - Cảm nhận T.S Mai Thanh


 
NGỒI BUỒN NHỚ MẸ TA XƯA

Bần thần hương huệ thơm đêm
Khói nhang vẽ nẻo đường lên niết bàn
Chân nhang lấm láp tro tàn
Xăm xăm bóng mẹ trần gian thuở nào
Mẹ ta không có yếm đào
Nón mê thay nón quai thao đội đầu

Rối ren tay bí tay bầu
Váy nhuộm bùn, áo nhuộm nâu bốn mùa

Cái cò... sung chát đào chua...
Câu ca mẹ hát gió đưa về trời
Ta đi trọn kiếp con người
Vẫn không đi hết mấy lời mẹ ru

Bao giờ cho tới mùa thu
Trái hồng trái bưởi đánh đu giữa rằm
Bao giờ cho tới tháng năm
Mẹ ra trải chiếu ta nằm đếm sao

Ngân Hà chảy ngược lên cao
Quạt mo vỗ khúc nghêu ngao thằng Bờm...
Bờ ao đom đóm chập chờn
Trong leo lẻo những vui buồn xa xôi

Mẹ ru cái lẽ ở đời
Sữa nuôi phần xác, hát nuôi phần hồn
Bà ru mẹ... mẹ ru con
Liệu mai sau các con còn nhớ chăng

Nhìn về quê mẹ xa xăm
Lòng ta - chỗ ướt mẹ nằm đếm mưa
Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa
Miệng nhai cơm búng, lưỡi lừa cá xương

Trọn đời nhớ mẹ ta xưa

Nguyễn Duy  

Thứ Hai, 20 tháng 12, 2021

Nhớ đêm trăng tím thu xưa - Thơ La Ngạc Thụy

 



em thon thả trước hoàng hôn tím ngát
giọng ai ru hời man mác gợn sóng tình yêu nghiêng trăng
em hiện về như tranh thủy mạc
phất phơ lụa thỏng sương giăng

Chiều Đông Nghe Tiếng Tu Hú - Thơ Bùi Nguyên Bằng



Tiếng con tu hú gọi bầy
Nó đang gọi bạn đâu đây cả ngày
Nặng lòng tiếng đắng tiếng cay
Thương em chùng xuống chiều lai rai buồn

TIẾNG CỦA ĐÊM - Thơ Nguyễn Sông Trẹm

  


Về nghe tiếng hát vạc sành

Đêm mưa rớt nốt nhạc quanh hiên nhà

Thương cây lúa tận đồng xa

Thu mình nhường lối xe qua dặm đường

 

Thứ Bảy, 18 tháng 12, 2021

Mảnh đời ngó nghiêng - Thơ Minh Phương



Tìm vần thơ

Ta tìm nơi đáy huyệt

Khóc cho người tình đã chôn sâu

Tìm vầng trăng đã khuyết

Thấy chông chênh mặt đất

Ngày xưa tóc mẹ rụng

Con vẫn chưa thành danh

Nay mẹ đã ra đi…

LỜI RU CỦA MẸ - Thơ Mai Thanh



Con ơi!
Mẹ dạy điều này:
“Cướp đêm là giặc
Cướp ngày là quan”
Ăn no ngủ kỹ
Hiền ngoan
Mai ngày
Chớ địu bồ tham

CHỈ MỘT CHÚT THÔI - Thơ Nguyễn Sông Trẹm

 



Chỉ nhìn một chút thôi

Chỉ để chơi một chút

Khi từ giã cõi đời        

Làm sao mang theo được !

 

Thứ Sáu, 17 tháng 12, 2021

Tôi về - Thơ Phạm Mai

 



Tôi về giữa phố sầu mây

Tìm trong kí ức tháng ngày có nhau

Hỏi người cố xứ nay đâu

Sương rơi phố núi bạc màu tóc ai

 

VỀ BÀI THƠ “MẸ” CỦA MINH THÁI - TS Mai Thanh

 


MẸ
(Kính tặng Mẹ)
MINH THÁI
 
Lễ Vu Lan…
Con làm thơ tặng Mẹ
Đóa hồng ơi!
Hãy nói giùm tôi:
Cuộc đời này
Ai yêu thương Mẹ nhất?
Trong mắt con
Mẹ tuyệt nhất trên đời!
Mẹ cho con
Tình thiêng liêng cao cả
Lòng bao dung
Như Đức Phật từ bi
Mang thai con
Chín tháng trời ròng rã
Tạo cho con
Gấm vóc hình hài
Mẹ cơ cực
Nuôi con khôn lớn
Nâng bước con
Chập chững vào đời…
Để bây giờ
Con đã thành bà ngoại
Mẹ đã già rồi
Thương quá
Mẹ ơi!
Con chúc Mẹ
Vui sống thảnh thơi
Mạnh khỏe bình an
Sống lâu trăm tuổi
Như Bách
Như Tùng
Cây cao
Bóng cả
Che chở con
Râm mát cuộc đời
Ngàn năm sau
Trở lại kiếp luân hồi
Vẫn xin được
Làm con của Mẹ
Dẫu có phải đớn đau trần thế
Con vẫn
Trong vòng tay Mẹ
Mẹ ơi!..
 
MINH THÁI

CHUYỆN CU TỐ LÀNG TÔI - Truyện ngắn Đặng Xuân Xuyến

 



Cu Tố vừa đi vừa khóc, một tay kéo quần, một tay lau nước mắt. Thật tội cho thằng bé, mới tý tuổi đầu mà phải hứng chịu quá nhiều đau khổ. Bằng tuổi nó, con nhà khác thì được học hành đến nơi đến chốn, còn nó, đang học dở cấp 2 phải bỏ học vì hoàn cảnh gia đình. Mẹ nó bỏ làng ra đi dễ đến sáu, bảy năm rồi, còn bố nó là kẻ nát rượu nhất vùng, mỗi khi quá chén lại thượng cẳng tay hạ cẳng chân, trút lên đầu nó tất cả sự hận thù về mẹ nó. Nghe đâu, mẹ nó sau một cuộc mây mưa tình ái với gã hàng xóm, nó được hình thành từ bận ấy. Không phải lão Phục - bố nó - có vấn đề về chuyện chăn gối, mà cái chính để mẹ nó ngoại tình đẻ ra nó là do hoàn cảnh …. Vâng, thì hẳn là do hoàn cảnh, chứ mẹ nó vốn là người nổi tiếng hiền thục nhất làng, đâu muốn lão Phục phải nuôi con người khác. Ngay cả thằng cu Đấu, lão Phục cũng thừa biết là con của lão Q, nhưng vẫn quyết cưới, vẫn hì hì cười: “Cá vào ao ta, ta được”, chứ đâu phải mẹ cu Tố chủ tâm lừa dối. Người làng Trúc Xuân vốn rộng lượng, nhất là trong hoàn cảnh gia đình cu Tố, nên nhiều người có vẻ bênh mẹ cu Tố ra mặt, tất tật mọi chuyện đều đổ lỗi cho hoàn cảnh nó trớ trêu, nó oan nghiệt, không chịu chiều theo ý người …. Vì thế, thượng vàng hạ cám, người làng Trúc Xuân đổ tuột lên đầu lão Phục! Thật tội cho lão, nghe mọi người bóng gió, mỉa mai, lão chỉ biết gượng cười. Lão không thích phân trần, vì đấy không phải bản tính của lão, hơn nữa, nếu có nói, cũng không ai chịu nghe, càng không ai chịu tin. Xưa tới nay, ở cái làng Trúc Xuân này, có ai coi lão ra cái thá gì? Trước mặt thì cười cười nói nói, ra vẻ thân tình, thương mến lắm, nhưng vừa đi khỏi dăm ba bước là những cái bĩu môi, những lời châm chọc chạy theo lưng lão.

Thứ Năm, 16 tháng 12, 2021

Hương hoa mộc - Thơ Vũ Thiện Khái

 


Cây hoa mộc giữa sân chùa

Hơn trăm năm lẳng lặng toả hương

Chết tức tưởi

Năm mươi năm trước

Những chùm bom đã dội xuống làng

Những chùm bom giết hương hoa mộc

Hoa Đào - Thơ Thế Diệp


 

Cội đào năm ngoái giờ đã trổ bông

Đông tha thướt gió nên xuân chưa về

Một chút vấn vương tình xưa cũ

Rộn ràng chim én lượn chiều đông.