Chiều rơi lặng tiếng thu tàn
Yêu thương lắm cũng như làn gió qua.
Cố mà nhốt nỗi xót xa
Ủ bao phiền muộn hóa ra nụ cười!
Hẹn chi một kiếp luân hồi?
Phù sinh chẳng nợ gặp rồi cũng xa!
Tiếc gì một giấc mơ hoa
Lời yêu chưa nói cũng là hư không!
Ngày thu cô gái theo chồng
Giấu trong áo cưới trời đông riêng mình
Cúc vàng đón gió lung linh
Bên chồng cười nửa miệng xinh…nhớ người!
Ngày đông mây tím đầy trời
Ru con thiếu phụ nhớ thời đã qua…
Chẳng còn gì nỗi xót xa
Tao khang nghĩa trọng hơn là tình xưa!
Cúc vàng rực nắng gió đùa
Hết thu, đông đến ,sang mùa xuân vui.
Nào ai yêu hết một đời
Bình yên – xin hãy cạn lời chúc nhau!
MP. Trường Giang Thủy
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét