Thứ Ba, 31 tháng 12, 2019

VẪN KHÔNG LÀ BẬU CHẲNG LÀ QUA – HOÀI HUYỀN THANH


Vẫn
chập chùng
trong nỗi nhớ
Ảo ảnh mông lung
Gió bấc chào tháng chạp
Lúa mùa đỏ ngọt ngọn cơm
Nắng vàng óng bánh phồng bánh tráng
Chích chòe đãi thóc trên những cọng rơm
Én ríu rít chuyền trên cành mai tuốt lá
Tết quê nhà lang thang đong đưa trí nhớ
Nhớ làm sao mắt biếc, tóc đuôi gà
Bao nhiêu năm nàng không là Bậu
Ta vẫn mãi chẳng là Qua
Thèm làm sao lời trách
Qua nói Qua qua
ủa mà sao
hỏng tới
ôi!

XUÂN – HOÀNH CHÂU

XUÂN
HOÀNH CHÂU

Xuân  đến ngàn hoa nở rợp vườn 
Xuân nhường cỏ lá mấy mùa thương
Xuân vui  lúc  nắng mừng ve phượng 
Xuân rộn khi đồng đẫm tuyết sương
Xuân vạn bướm, ong vờn chập cánh 
Xuân nghìn oanh , yến nghịch uyên ương 
Xuân dâng hương sắc đời tươi trẻ 
Xuân rải tình yêu khắp nẻo đường 
**

HOÀNH CHÂU
(Vĩnh Long )

Chủ Nhật, 29 tháng 12, 2019

TÌNH CHA – Nhật Quang


 
Cha dấu yêu bóng hình cao cả
Đời gian lao vất vả muôn phần
Một đời sống trọn nghĩa ân
Dắt dìu con bước phong trần bể dâu
 

Thứ Bảy, 28 tháng 12, 2019

ĐIỆU MÚA NGÀY XUÂN – Truyện ngắn Nguyễn Thị Mây

Vào một đêm cuối đông, mọi người bỗng choàng tỉnh khi nghe tiếng khóc, tiếng kêu cứu vang trời dậy đất: “Cháy! Cháy!… Bớ làng xóm… cháy… nhà…!”

Kinh hoàng, cả nhà vùng dậy mở cửa chạy ào ra sân. Một biển lửa hung tợn trùm lấy những căn nhà đầu xóm. Ngọn gió quái ác, tàn nhẫn lùa từng đợt sóng đỏ rực tới trước, bốc từng mảng lửa ném vào mái lá lân cận nhà tôi. Lửa chồm tới, chồm tới…

Chưa bao giờ tôi sợ hãi đến thế. Hai chân như đeo chì, bước chẳng muốn nổi. Bà và mẹ gào lên: “Chạy trước đi con!” rồi hai người phóng trở vào nhà. Tôi bừng tỉnh đuổi theo. Mỗi người chỉ kịp vớ một thứ thì lửa đã liếm tới.

Sau trận hỏa hoạn, tôi chỉ còn cái cặp da với sách vở đang học và mấy bộ đồ mà mẹ đã ôm ra. Còn bà, món bà giữ lại được là cái đầu lân, di vật của ông tôi.

HOA GIẤY- Phan Công Phúc


                     🍂
Hoa giấy nằm đây, giấc ngủ đông
Mặc mưa thêm buốt nắng thêm hồng!
Chờ đợi bao ngày hoa đi mãi
Chợt sáng nay về trổ đầy bông!.
 

Thứ Năm, 26 tháng 12, 2019

TRỐNG LẠNH MÙA XUÂN – Trần Duy Cang


Có một chút se se lành lạnh
Là cuối đông hiu quạnh cô đơn
Chốn khuê phòng u uất tủi hờn
Em trống vắng vùi cơn mộng ảo

Thứ Tư, 25 tháng 12, 2019

ĐÁ KỂ CHUYỆN MÌNH – Thế Diệp


Khi mệt mỏi phải lắng nghe người nói
Ta ngồi đây cho đá kể chuyện mình
Gió đông hiu hắt lá vàng rơi rụng
Tìm chút riêng tư tĩnh lặng an nhàn
Con thuyền giấy đã xuôi về dĩ vãng
Bỏ dòng sông hờ hững cánh bèo trôi.


BÊN GIÁO ĐƯỜNG NGÀY ẤY – NGUYỄN AN BÌNH

Ảnh st trên internet

 
Đi trong tiếng chuông ngân
Bên giáo đường ngày ấy
Bóng tháp cao trầm ngâm
Gió ngàn sương giăng mãi.
 

“THÁP CÁT” CỦA TRẦN HỮU SƠN, MỘT THÂN PHẬN, MỘT CẢNH NGỘ, MỘT TÂM TRẠNG – PHẠM VĂN HOANH


 
“Tháp cát” là tập thơ thứ hai của Trần Hữu Sơn (Phó chủ tịch Hội thơ Đường luật Quảng Ngãi) do Nhà xuất bản Hội nhà văn ấn hành năm 2019, sau tập “Miền trăng” (Nhà xuất bản Lao động -2016).
90 bài thơ trong “Tháp cát”, với nhiều thể thơ khác nhau, từ thất ngôn bát cú Đường luật, năm chữ, bảy chữ, tám chữ, lục bát đến tự do, tất cả đều thành công về mặt nghệ thuật và nội dung, đã đem đến cho người đọc những rung cảm về tình yêu gia đình, quê hương đất nước, tình yêu lứa đôi.

SÔNG DÀI – NGUYỄN SÔNG TRẸM

Khi về một mình ngồi vỏ lãi
Chiều nắng đổ dài trên mặt sông
Ta cũng trôi theo dòng mê mải
Gửi nỗi buồn neo lại bến không !

Thứ Hai, 23 tháng 12, 2019

LỤC BÁT ĐÔNG XUÂN – HOÀNH CHÂU




Bập bùng ánh lửa đê mê ,
Sương chiều rót đậm  , tái tê lòng người  .
Rét về khơi bếp hồng tươi  ,
Áo len , chăn ấm , rượu mời cuối đông ! 
 

NGẪM NGỢI ĐỜI NGƯỜI – Phạm Ngọc Thái

 
Phạm Ngọc Thái Cánh đại bàng của thi ca đương đại
               
Chiều mệt mỏi. Ta ngồi ngẫm ngợi…
Đời người bao nắng, gió, mưa sa
Dẫu trong hồn vẫn chưa dứt phong ba
Nhưng "cuộc sống – tình yêu" thì đã mãn
 

CÁI TRỤC CHỈ – Truyện ngắn Nguyễn Khắc Phước

Thượng lưu sông Thác Ma là vùng nổi tiếng với đặc sản chè lá, thơm và mít, cung cấp cho các chợ vùng hạ lưu chuyên trồng lúa và những chợ vùng duyên hải Quảng Trị, Thừa Thiên. Thím Lành là một trong những người chuyên buôn bán những mặt hàng đó.

Thím Lành ở thôn Tân Điền, cách chợ Mỹ Chánh chừng hai giờ đi bộ, thế mà ngày nào thím cũng kiũ kịt gánh hàng xuống chợ. Thiệt tội cho đôi vai của thím và cả cái đòn gánh oằn xuống như sắp gãy. Cứ vài chục bước thím lại đổi vai, chứng tỏ gánh hàng nặng lắm, nặng đến mức tột cùng của sức chịu đựng, tưởng như một cái lá cũng không thêm vào được.

CHÚC MỪNG VU QUY – Phan Công Phúc


                       🍂
Dây trầu thương lấy thân cau
Hoa cau nở rụng một màu trắng tinh
Sáng nay nắng ấm bình minh
Có đôi chim én loan tin thiệp hồng!.
 

LÊN ĐỒNG VĂN* – NGUYỄN AN BÌNH

 
 
Lên Đồng Văn ngắm núi
Đá liền đá tai mèo
Tên con đường Hạnh Phúc
Cung đèo quá cheo leo?
 

Thứ Bảy, 21 tháng 12, 2019

Lậu Thất Minh – Lưu Vũ Tích – Hàm Chương dịch

陋 室 銘     
劉 禹 錫

山 不 在 高 有 仙 則 名
水 不 在 深 有 龍 則 靈
斯 是 陋 室 惟 吾 德 馨
苔 痕 上 階 緣 草 色 入 簾 青
談 笑 有 鴻 儒 往 來 蕪 白 丁
可 以 調 素 琴 閲 金 經
無 絲 竹 之 亂 耳 無 案 牘 之 勞 形
南 陽 諸 葛 廬 西 蜀 子 雲 亭
孔 子 云:何 陋 之 有?

MỖI MÙA NOEL – MP. Trường Giang Thủy


 
Đêm nay em đến Giáo đường, 
Mỗi Noel nguyện vơi thương nhớ người… 
Thiên đường xa lắc mù khơi, 
Chúa trên cao vẫn vợi vời uy nghiêm! 
 

Thứ Sáu, 20 tháng 12, 2019

Nỗi nhớ cuộn tròn – La Ngạc Thuỵ



 
Ngủ quên với mộng mị
Anh rót buồn vào cõi hư vô
Cuộc chơi nào cũng thế! 

Trời chớm đông lay lắt
Gió mơn man nỗi nhớ nặng oằn
Em quên rồi bến mộng 

Anh nhớ em quay quắt
Đêm cuộn tròn rét ngọt đầu đông
Tình già sao se thắt ?! 

La Ngạc Thuỵ

PHẢI CHI EM – Thế Diệp




Phải chi cứ bé tẹo teo
Như trang giấy mới trong veo trắng ngần
Gót son chưa lấm bụi trần
Hương đồng thơm ngát
Chưa lần nhớ ai ?

THÁNG MƯỜI HAI – NGUYỄN SÔNG TRẸM


 
Tháng mười hai về lặng lẽ
Vừa nghe ngọn bấc qua đây
Nhịp thời gian trôi rất khẽ
Năm cùng tháng tận đâu hay !
 

Thứ Năm, 19 tháng 12, 2019

GẶP LẠI BẠN CŨ – Trần Duy Cang



  
Vài chai tưng tửng ngà ngà
Nhạc, thơ sang sảng gọi là tự nhiên
Tâm tình bày tỏ liên miên
Uống cho điên đảo, đảo điên đất trời

MÙA TUYẾT TRẮNG – Nhật Quang


Gió chuyển mùa xao xác
Lá nghiêng bay góc trời
Vầng trăng buồn ở lại
Tiễn Thu sầu chơi vơi
 

ĐÔNG NHỚ – MP. Trường Giang Thủy


 
Nắng trải tơ hồng nhuộm tóc mây,
Em qua  áo trắng lụa vờn bay,
Trời Đông tím ngắt hàng cây lạnh,
Lối cũ chân quen nhẹ gót hài.
 

NHƯ NỖI BUỒN RỤNG XUỐNG THIÊN THU – NGUYỄN AN BÌNH


 
Ta nhìn theo chiếc lá
Lá rơi cuối mùa đông
Bay trong cơn gió lạ
Tê điếng – lòng trống không.

Thứ Tư, 18 tháng 12, 2019

ĐỌC “NHỚ CÂY ĐA CHÙA VIÊN GIÁC” THƠ TRẦN TRUNG ĐẠO – Lời Bình: Châu Thạch

 
NHỚ CÂY ÐA CHÙA VIÊN GIÁC
Trần Trung Ðạo
 
Tôi chưa kịp trở về thăm Viên Giác
Mười hai năm bèo dạt bến sông đời
Cây đa cũ chắc đã già hơn trước
Biết có còn rụng lá xuống sân tôi
 

Thứ Hai, 16 tháng 12, 2019

ĐÀ-LẠT MỘT LẦN TRĂNG - Phan Công Phúc



                     🍂
Ta về Đà Lạt cuối thu
Chiều nay phố núi sương mù bay bay
Mây giăng kín lối nơi này
Ngỡ như tiên cảnh, làm say tình nồng!.
  

Giới thiệu tác giả Diệu Linh

Họ tên: Nguyễn Thị Mỹ Châu
Bút danh: Diệp Linh
Địa chỉ: Số 151, ấp Cái Tràm, Xã Vĩnh Thạnh, huyện Tân Hưng, Tỉnh Long An
Số điện thoại: 0363 336 226
Email: nguyenthimychau992@gmail.com

Thứ Bảy, 14 tháng 12, 2019

GIẤC MƠ NGÀY 13 THỨ SÁU – MP. Trường Giang Thủy


 
Lỡ tay ngắt nụ hoa vàng
Thương con ong vụt ngỡ ngàng bay đi
Xăm xoi mãi ảnh cố tri
Bỗng dưng thấy mộ xanh rì cỏ leo

EM YÊU ANH THẾ SAO? – Phỏng dịch : Hoành Châu


HOW DO I LOVE THEE?
Elizabett B . Browning

How do I love thee ?
Let me count the ways
I love thee to the depth, and  breadth  and height
My soul can reach when the feeling out of sight
For the endsand  ideal grace of being
*
 I  love  thee to the levelof every body ' s
Most quiet needs , by sun and candle light
I  love thee freely … as men strive for right
*
I  love thee purely , as the turn from praise
I  love thee with the passion , put to use
In my all briefs , and with my childhood 's faith
I love thee with a love  I seem to lose  with my lost saints
*
I love thee with the breath, smiles , tears of all my life
And , if . God choose
I  shall  but love thee after death


   Elizabeth B Browning 

Thứ Tư, 11 tháng 12, 2019

Giới thiệu chùm thơ Lệ Hoa Trần 2



 
 
 
Mãi Mãi Không Vơi 
 
Tháng mười về tôi nhắc, anh nghe
Chuyện ngày xưa hai đứa …. trăng thề
Anh hứa rằng ….. mười sau anh cưới
Đã hứa rồi, lại nuốt cuốn trôi
 
Tháng mười nào tôi cũng lẻ loi
Đứng nhìn trăng, trăng khuyết, trăng tròn
Mơ ước ngày người tôi đưa đón
Mơ ước hoài chỉ thấy đơn côi
 
Tháng mười về anh có nhớ tôi
Một người thương năm tháng mỏi mòn
Trông hướng về trời xa thăm thẳm
Nhớ nhau từng lời hứa trên môi
 
Tháng mười về tôi nhớ không nguôi
Bạn tình tôi in dấu muôn đời
Dẫu biết rằng đời chia hai lối
Câu nói đầu mãi mãi không vơi.
 
Lệ Hoa Trần
 

MỘT BÀI THƠ VỊNH ẢNH KHÔNG ĐỀ TUYỆT HAY – Châu Thạch

 
KHÔNG ĐỀ  
         Thơ ZuLu DC
 
Đi hết núi anh tìm mà chưa gặp
Hoàng hôn tím tiếp tiếp bình minh hồng
Rét mướt mùa đông nắng nung mùa hạ
Anh vẫn chưa tìm được lá diêu bông !
 
Tới cảnh danh lam anh cầu khẩn Phật
Lại đụng đầu với những sắc không
Mang từ bi anh đi tìm gặp Chúa
Chúa bảo tình con Chúa cũng đau lòng
 
Anh cứ đi, đi mãi tới đầu sông
Đến tận man thiên nước chảy xuôi dòng
Anh chợt nhận ra một điều rất thật
Tay Em sau lưng dấu lá diêu bông .
                       
                                    ZuLu DC

CHIẾC LÁ MÙA ĐÔNG – NGUYỄN SÔNG TRẸM


   
Mùa đi chưa vàng lá
Đã nhạt nhòa cuối thu
Sớm mai hồn phố xá
Lãng đãng chút sương mù

Thứ Ba, 10 tháng 12, 2019

Bóng Tối Của Quá Khứ – Lê Nam Phương (Lê Văn Trung)


 















Đường phố chìm trong màn đêm lạnh lẽo.  Tiếng gió hú trên ngọn các cây long não nghe như tiếng khóc của một người đàn bà.  Những cành cây chìa xuống ngang đầu lung lay như những cánh tay dài ngoằn và lông lá, chập chờn như muốn bấu vào một người đang đi về hướng nhà thờ.  Chiếc cầu ngắn vắt ngang qua dòng sông nhỏ nặng nề không muốn chảy, không nối được lời bình an của Chúa qua đôi bờ.
 
Đêm tối đen đặc.
 
“Mình phải qua được cầu, người đàn ông nghĩ, phải can đảm lên”.  Nhưng ông chợt nghe âm vang trầm buồn của tiếng nói từ một gốc cây long não bên đường:
 

ĐỂ TẤM VÁN Ở ĐÂY CHI VẬY ? – Tùy bút : Hoành Châu

Đó là   khoảng  giữa năm 1982, tại ngôi trường cấp 3  huyện Bình Minh . Cơm chiều xong , Xuân ~ cô giáo dạy Thể dục ở khu nội trú trường ~ mượn  xe đạp của tôi để ra huyện họp . Vì sợ ma, tôi dặn Xuân :
~ Về , cứ đem xe thẳng vô phòng em , sáng mai em hãy đem  xe qua trả cho chị nhé .
~ Dạ .
Đêm ấy tôi ngủ sớm . Giữa  khuya  , không gian thật yên ắng …bỗng nghe tiếng gió rít rồi tiếng Xuân chậm rãi  áp  sát bên khe cửa  :
~ Chị Châu ơi , chị ra mở cửa để cho em đem xe vô trả chị  .
Tôi ngẫm , khuya lắm rồi .  Lẽ nào Xuân về giờ này  ? Hơn nữa , mình đã dặn em ấy rồi mà !!…Ma…! ?
Nhớ lời mẹ dạy không được lên tiếng giữa đêm khuya ! Bàn tay tôi bắt ấn   , miệng niệm liên tục Nam – Mô –A- Di –Đà- Phật . Tôi ráng sức  phát ra  tiếng to chừng nào  thì  lập tức  cổ họng tôi  dường  như bị ai bóp nghẹt  chừng ấy , giọng càng trở nên  thều thào  yếu ớt ! …Rụng rời hơn ,  khi tôi thấy người đàn bà lạ cùng đứa   bé trai đang nép sát mép giường tôi , tôi quá hoảng loạn nên niệm Phật to hơn , nhanh hơn  cho đến lúc mệt lã cả  người   !! Lần  cuối  ,  tôi  gắng sức giẫy giụa , miệng vừa  niệm vừa la ré ầm ĩ …

Nghe tiếng hét , Hoa ~giáo viên cùng phòng thức giấc ~ vội chạy lại giường tôi , vừa gọi vừa lay cho tôi tỉnh .
Thấy Hoa , tôi hoàn hồn  , mừng khóc nức nở , kể lại cơn ác mộng vừa qua . Hoa bảo :
~ Trường mình đang đào ao lấy đất làm sân bóng . Chị có thấy hai miếng ván mục ở cuối dãy phòng mình không ?  Có lẽ  đó là ván hòm của người đàn bà nầy , chị ạ  !
~ Trời  , ai  để tấm ván  đó  ở đây chi vậy ??

*
HOÀNH CHÂU
( Vĩnh Long )

CHẠM ĐÔNG – Bùi Nguyên Bằng


 
Mưa thu bay trên tàn cây thưa lá
Em mùa thu tóc xõa vai gầy
Gom vạt nắng ủ lấy lòng thương nhớ 
Chia nỗi niềm theo vạn ngả chân mây
 

Chủ Nhật, 8 tháng 12, 2019

Sức sống trăm năm công trình nghiên cứu về nghệ thuật tạo hình Huế – Nguyễn Linh

                  Sách Nghệ thuật và nghệ nhân vùng kinh thành Huế ấn bản 2019.

Kể từ năm 1919, ở Việt Nam đã có những nghiên cứu khoa học về Nghệ thuật và nghệ nhân vùng Kinh thành Huế do những người Pháp yêu mến Huế thực hiện.
Ra đời từ năm 1913, Hội “Những người bạn Cố đô Huế” (A.A.V.H) và tập san Những người bạn Cố đô Huế (B.A.V.H) do Linh mục Léopold Cadière làm chủ bút với tinh thần “Sưu tầm bảo tồn và truyền đạt những dấu tích xưa về chính trị, tôn giáo, nghệ thuật và văn học châu Âu cũng như bản xứ, liên quan đến Huế và phụ cận”.

ĐI THUYỀN TRÊN BA BỂ – NGUYỄN AN BÌNH


 
Em theo anh xuống thuyền
Thuyền đi vào Ba Bể
Nắng sớm tràn mông mênh
Mờ trên hồ sương nhẹ.
 

CHÙA NĂNG QUANG TRẦM MẶC VỚI THỜI GIAN – PHẠM VĂN HOANH

0
1
 
Tôi về thăm chùa Năng Quang (thôn Năng Xã, xã Nghĩa Hiệp, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi) vào một chiều đầu tháng mười. Những ngày này chùa vẫn chìm trong tịch mịch. Chợt thấy lòng mình phẳng lặng như gương. Mọi thứ xung quanh chùa, từ cành cây, ngọn cỏ, tượng phật, cổng chùa… đều trầm mặc trong nắng chiều.

Thứ Bảy, 7 tháng 12, 2019

Hình bóng lá thu tàn - Nhạc và lời Giang Thiên Tường


Hình bóng lá thu tàn - Nhạc và lời Giang Thiên Tường

Vàng rụng lá buồn chi khóc mùa thu 
Về công viên bân khuâng ngắm sương mù

VỌNG - Bùi Nguyên Bằng

VỌNG – Bùi Nguyên Bằng

0
1

Đông về sương rắc bụi mù không
Lất phất heo may nhướm tiết đồng
Loáng thoáng bên trời tia nắng nhạt
Lặng lờ con nước bóng ngoài sông
Cúc tàn thu chết hương còn đọng
Giá lạnh đông se quạnh quẽ lòng
Một mảnh tình riêng tê tái vọng
Én về xuân mộng nở đầy bông.
 
BNB

VỀ LẠI TRƯỜNG XƯA – Lãng Uyển Châu


( nhân kỷ niệm 70 năm)

Vui đông mơ bếp lửa hồng ,
Vui xuân ấm áp  rượu  nồng hoan ca .
Vui hè ve rộn  ngân  xa ,  
Vui thu ấp ủ đậm đà tình thân .
*   

NGHE THƠ LÊ ĐÌNH HẠNH QUA TIẾNG NGÂM KIM LOAN – Châu Thạch

Nghệ sĩ ca ngâm Kim Loan, tên thật Hồ Nguyên Hằng, là nghệ sĩ ở đẳng cấp nào tôi không được biết, nhưng sự mến mộ của giới văn nghệ sĩ Quảng Nam Đà Nẵng đối với cô thì rất nhiều. Hầu như không có lễ hội nào, hoặc buổi giao lưu văn thơ nào mà Kim Loan không được mời đến.
 
Kim Loan ca ngâm giọng Huế. Khi nghe Kim Loan hát tôi thường nghĩ đến dòng sông Hương chảy êm đềm, soi bóng hoàng thành. Khi thiên hạ vổ tay rôm rốp tán thưởng Kim Loan, tôi lại nghĩ đến tiếng sóng      biển dội lên bờ, nơi cửa Thuận An.
 
Cái Huế của Kim Loan pha một chút Quảng Nam – Đà Nẵng, làm cho giọng hát không thánh thót cao vời mà trầm lắng hết vào lòng người những tình cảm được thổ lộ trong ca từ.
 
Diễn ngâm cũng vậy. Thường các nghệ sĩ ngâm thơ, chỉ cho ta thưởng thức giọng ngâm của họ, không cho nghe rõ lời thơ. Nghệ sĩ Kim Loan thì khác, tiếng ngâm của cô không nuốt thơ bao giờ. Người ngồi nghe Kim Loan ngâm, không chỉ được thưởng thức chất giọng tuyệt vời của cô, mà còn nghe rõ từng câu thơ, từng lời thơ của tác giả, từ đó âm thanh của tiếng và thi vị của thơ rót vào tai như những lời mật ngọt có pha một chút hương lạ làm cho thanh tao thêm.
 
Mỗi khi nghe Kim Loan ngâm thơ, tôi cứ nghĩ đến những cơn gió mùa thu thổi qua những vồng hoa muôn sắc. Gió là giọng ngâm thơ Kim Loan, hoa là những lời trong thơ của thi nhân.
 

HÌNH NHƯ GIÓ ĐÔNG VỀ – Bùi Nguyên Bằng


 
Nhặt bông tràm rụng ở ven sông
Nhớ bóng người xưa chạm nỗi lòng
Người đi như nước ròng xa bến
Tôi đứng bên bờ đợi nước rong
 

Thứ Tư, 4 tháng 12, 2019

Giới thiệu chùm thơ của Lệ Hoa Trần


 Lệ Hoa Trần

 
 
 
Tuổi Xuân Em Sắp Qua Rồi
 
Tuổi xuân em sắp qua rồi
Đời còn mấy kẻ đón mời mà trông
Nhà kề, vách cận bao năm
Đi- về hai buổi, chẳng rằng hỏi han
Giờ em cất bước sang sông
Trách than sao nở lấy chồng bỏ anh
 
Ngày ngày đứng dưới cây xanh
Chờ trông con Sáo trên cành thốt yêu
Sáo đâu chẳng thấy. Buồn hiu
Hoàng hôn ngả bóng tiêu điều ruột gan
Mấy thu trăng tỏ, trăng tàn
Tuổi xuân theo gót về ngàn bay xa
Thôi thì chẳng trách người ta
không duyên, không nợ đành là thế thôi
 
Tuổi xuân em sắp qua rồi
Xin người chớ bảo rằng tôi vô tình
Thương mà cứ mãi làm thinh
Thuyền tình tách bến, đứng nhìn thở than.
 
Lệ Hoa Trần
 
 
 
 
 
 
Tạ Tội Mẹ Việt Nam
 
Tiết trời vơi giọt ấm
Con chim sẻ lặng buồn
Cây cao khoe lá muộn
Giọt mưa phùn bay bay
 
Thu đi hay đông lại
Mà nghe buốt tâm hồn
Đêm thâu nằm thức thổn
Lòng vọng nhớ xa xôi
 
Con thuyền trôi, thuyền trôi
Đưa ta về xứ lạ
Chia cắt mối tình nhà
Vấn thân đời phiêu bạt
 
Ngoài trời mưa lác đác
Lá rơi, rơi, rơi, rơi
Mùa thu ơi, thu ơi
Nát tan lòng viễn xứ
 
Quê hương ôi mịt mù
Ngày về còn xa lắc
Hai tay lau nước mắt
Tạ tội mẹ Việt nam.
 
Lệ Hoa Trần
 
 
 
 
Đêm Đã Về Chưa?
 
Đêm đã về chưa ? Sao mây chưa ngủ
Ánh đèn đường chỉ loáng thoáng vài ba
Đoàn tàu xa chưa quây gót về nhà
Bến cảng vắng, tiếng người cũng vắng
 
 Đêm đã về chưa ? Nghe ôi trầm lắng
Quán cốc chiều hiu hắt chỉ mình ta
Ly Cà- phê chờ đợi đã nhạt nhòa
Hai hương vị hoà bay theo sóng nước
 
Đêm đã về chưa ? Bao câu hẹn ước
Người đã quên rồi, tôi phải cô đơn
Ngồi nhìn quanh lòng chỉ biết dỗi hờn
Hòn đá cuội chứng nhân đôi mắt đẫm
 
Đêm đã về chưa? Không gian lành lạnh
Quả tim hồng khao khát một tình yêu.
 
 
Lệ Hoa Trần
(CHLB Đức)

TOÀ THÁNH TÂY NINH – Phan Công Phúc


                    🍂
Nội ô gió thổi hiu hiu
Tỉnh say, say tỉnh giữa chiều ngộ mê
Rung rinh sắc lá Bồ Đề
Tâm an quẳng gánh bộn bề trong ta.
 

ĐỂ NHỚ TÊN MỘT DÒNG SÔNG – NGUYỄN SÔNG TRẸM


 
Gọi tên người như tên một dòng sông
Dòng sông ấy đã đi vào tiểu thuyết
Dòng sông chở bao nỗi niềm ly biệt
Nhắc tên sông là nhớ chuyện tình buồn !
 

ĐỌC “TRẢ LẠI TA” THƠ MẠNH TRƯƠNG – Châu Thạch


TRẢ LẠI TA
         -/-
Trả lại ta chuỗi thời gian
Tuỗi thơ êm đẹp mơ màng bướm hoa
Không gian ơi,trả lại ta
Núi sông rừng trãng bao la một vùng

 
Trả ta một khoảng không trung
Trời xanh mây trắng trập trùng sơn khê
Trả ta một bóng trăng thề
Đường xưa lối cũ đi về bên nhau

 
Trả ta ân ái buổi đầu
Tình ta mới chớm đẹp màu thương yêu
Trả ta hình dáng yêu kiều
Của người thiếu nữ rất nhiều nhớ thương

 
Trả ta một thuở quê hương
Mái tranh vách đất ngôi trường xa xa
Xin trả lại hết cho ta
Những gì đã mất đã qua một thời

 
Trả ta năm tháng qua rồi
Với bao kỹ niệm một đời không quên.

                    
                      Mạnh-Trương
                     Washington DC/