CHẠNH LÒNG HOA CẢI ÚA
Thêm chút nữa là mùa xuân đã đến
Vẫn mùa đông nên gió lạnh se lòng
Trời mù sương nhuộm bạc một dòng sông
Con én lạc giữa hai mùa quên nhớ
Con sông quê với bao điều trăn trở
Tiễn người đi trên bến tái tê lòng
Chị nhớ Anh, chị mang áo ra hong
Vắt trên luống, chạnh lòng hoa cải úa
Hạnh phúc ngỡ về mềm như áo lụa
Chị người quê nên chẳng dám ướm vào
Xuân đã về, xuân trên bến nôn nao
Chị lặng im, mạnh tay vò đống áo
Tưởng bình yên …
Nhưng
Sóng
Bão
…xô vào!!?