Hiển thị các bài đăng có nhãn Hoài Huyền Thanh. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Hoài Huyền Thanh. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Sáu, 12 tháng 11, 2021

Cảm nhận bài thơ :CHỊ- NGƯỜI CỦA QUÊ" của NGUYỄN ĐĂNG THANH - Hoài Huyền Thanh

 


 
CHẠNH LÒNG HOA CẢI ÚA

Thêm chút nữa là mùa xuân đã đến
Vẫn mùa đông nên gió lạnh se lòng
Trời mù sương nhuộm bạc một dòng sông
Con én lạc giữa hai mùa quên nhớ
Con sông quê với bao điều trăn trở
Tiễn người đi trên bến tái tê lòng
Chị nhớ Anh, chị mang áo ra hong
Vắt trên luống, chạnh lòng hoa cải úa
Hạnh phúc ngỡ về mềm như áo lụa
Chị người quê nên chẳng dám ướm vào
Xuân đã về, xuân trên bến nôn nao
Chị lặng im, mạnh tay vò đống áo
Tưởng bình yên …
Nhưng
Sóng
Bão
…xô vào!!?

Thứ Ba, 31 tháng 12, 2019

VẪN KHÔNG LÀ BẬU CHẲNG LÀ QUA – HOÀI HUYỀN THANH


Vẫn
chập chùng
trong nỗi nhớ
Ảo ảnh mông lung
Gió bấc chào tháng chạp
Lúa mùa đỏ ngọt ngọn cơm
Nắng vàng óng bánh phồng bánh tráng
Chích chòe đãi thóc trên những cọng rơm
Én ríu rít chuyền trên cành mai tuốt lá
Tết quê nhà lang thang đong đưa trí nhớ
Nhớ làm sao mắt biếc, tóc đuôi gà
Bao nhiêu năm nàng không là Bậu
Ta vẫn mãi chẳng là Qua
Thèm làm sao lời trách
Qua nói Qua qua
ủa mà sao
hỏng tới
ôi!

Chủ Nhật, 27 tháng 10, 2019

MƯA SAÌGÒN NHỚ NẮNG VÀNG THU HÀ NÔI ? – HOÀI HUYỀN THANH

 
Chân bước ngập ngừng bước lỡ bước bồi
Trời trong vắt, nắng trên vòm cao thảng thốt
Hong cho vàng thu nhưng tình xa không ấm được
Mưa Saìgòn sao Hà Nội ướt mi !