Thứ Hai, 25 tháng 2, 2019

Họp mặt Kỷ niệm 11 năm thành lập trang web datdung.com và ra mắt tập thơ “Trong nỗi tình cờ”.

 
Nhà thơ Trần Nhã My giới thiệu tập thơ
 
Ngày 24.02.2019, Ban quản trị web datdung.com tổ chức buổi họp mặt Kỷ niệm 11 năm thành lập với tên đăng ký là Đất Đứng – Nơi ươm mầm văn học, giữ gìn, bảo tồn và phát huy bản sắc văn hoá Việt Nam. Đồng thời giới thiệu, phát hành tuyển tập thơ "Trong nỗi tình cờ" của 9 tác giả: Thế Diệp, Vũ Thiện Khái, Phạm Mai, Minh Phương, La Ngạc Thuỵ, Vũ Miên Thảo, Đan Thuỵ, Vĩnh Thuyên, MP. Trường Giang Thuỷ nằm trong Tủ sách Thư viện Tác giả Đất Đứng.

AI NGƯỜI KHÊU BẾP TRO TÀN? - Trương Thị Thanh Tâm


             
Yêu người mấy độ hoa tàn 
Đã thay đổi nếp, đã già lửa hương 
Đã qua mấy thuở kiều nương 
Giờ còn chăng! Chỉ một làn khói sương 

Thứ Bảy, 23 tháng 2, 2019

Khúc mơ xuân - Nhật Quang


 
Ôm nàng xuân
Trong vòng tay ấm áp
Nụ hôn nồng
Rạo rực trái tim anh
Em có nghe?
Khúc tình ca mùa mới
Nắng xuân vàng
Trải nhẹ lối thênh thang

Thứ Sáu, 22 tháng 2, 2019

PHAN BÁ TRÌNH “VỊN BỜ KÝ ỨC” TÌM DẤU TÌNH XƯA – PHẠM VĂN HOANH


Phan Bá Trình quê ở thị trấn La Hà, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi, hiện là Ủy viên Ban chấp hành Hội VHNT Quảng Ngãi, Chủ nhiệm Câu lạc bộ thơ Trà Giang, giảng viên Trường Đại học Phạm Văn Đồng. Anh vừa trình làng tập thơ thứ tư “Vịn bờ ký ức” do Nhà xuất bản Hội nhà văn ấn hành tháng 10 năm 2018.
Hơn 90 bài thơ trong “Vịn bờ ký ức”, hầu hết là những ký ức về tình yêu. Tình yêu mà Phan Bá Trình nhớ đến là tình yêu mẫu tử thiêng liêng và tình yêu lứa đôi. Ở tập thơ này tình mẫu được anh trân trọng đặt ngay trang đầu. Viết về tình mẫu tử, anh đã dành những câu thơ trân quý nhất: “Quẩn quanh mẹ dẫm bóng mình/ Hắt hiu ngọn gió vô tình bỏ đi/ Đời nghiêng cạn tuổi xuân thì/ Gầy hao ngọn bấc mấy khi khêu đèn/ …Đôi dòng sữa mẹ ngọt  ngào/ Nuôi con khôn lớn xiết bao nghĩa tình/ Tàn đêm nắm lấy tay mình/ Giọt đau thắt dạ bóng quỳnh về đâu?” (Tìm lại tiếng ru). Hai khổ thơ nói riêng, bài thơ “Tìm lại tiếng ru” nói chung được diễn đạt bằng thể thơ lục bát uyển chuyển, với ngôn ngữ mộc mạc, với thủ pháp ẩn dụ, nhân hóa, câu hỏi tu từ đã thể hiện nỗi nhớ da diết và lòng biết ơn sâu sắc của người con đối với công sinh thành, dưỡng dục của người mẹ kính yêu, đồng thời cũng gợi lên trong lòng người đọc một nỗi niềm thương nhớ mẹ khôn nguôi.

RÉT GIÊNG HAI! - Lê Đăng Mành



Rét trồng giữa vạt xuân non
Gió quất toe sợi lam buồn mái xiêu
Ra giêng ướp tiết nguyên tiêu
Muôn nơi vào hội xán nhiêu khê về 

Thương lắm Giồng Tre - Liên Phương


 
Sáng xuân nay anh về em nhé
Chào Giồng Tre xóm nhỏ mai nào
Anh đã thấy sắc màu trước ngõ
Bông giấy hồng hoa cúc xôn xao

Thứ Năm, 21 tháng 2, 2019

BÀN VỀ BA BÀI BÌNH THƠ “NGHIÊNG” CỦA LA THỤY – CHÂU THẠCH


 
NGHIÊNG
Ai từng chao nghiêng
Chắt lắng hết hương mê
Chừ hoài niệm
Len lỏi ngoằn ngoèo trong ký ức
Tình xưa hẹn ước
Chông chênh rơi mất ánh trăng thề? 

La Thụy

CHÙM THƠ ” CẢM THÁN VỚI TÌNH YÊU” – PHẠM NGỌC THÁI

 
 
                 TẠ TỘI TRƯỚC TÌNH YÊU
              Tặng người nữ sinh yêu dấu của đời tôi
                                                    *
Đã xa lắm ! Tình xưa bùng cháy lại
Thưở mơ màng đâu còn nữa, em ơi !
Tóc anh nay nhiều sợi bạc rồi
Em ở tận phương trời, biệt tích …

MỘT VÀI SUY NGHĨ VỀ CHUYỆN ĐẠO THƠ – Nguyễn Nhạc Cụ

Gần đây người ta hay nói  đến đạo thơ, đạo văn, đạo nhạc… có nghĩa là lấy tác phẩm người khác làm của mình, cách lấy nầy có nhiều cách: lấy ý tưởng, lấy nội dung, lầy câu từ, tệ hơn là copy gần nguyên bài?…nhưng cũng có người cho rằng làm thơ bình thường từ ngữ đơn giản thì dễ trùng như: mây gió, trăng sao, tình muộn, tình hờ, chia xa ngăn cách…. Vậy làm thơ nên tránh những từ quá quen thuộc dễ trùng lấp mà nên sáng tạo như ngày xưa Thanh Tâm Tuyền có bài Lệ đá xanh là những từ đặc thù  rất lạ, sáng tạo khó mà trùng được?, Hay từ cát bụi tuyệt vời hoặc câu ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau, Rồi như đá ngây ngô, đêm thấy ta là thác đổ hay đóa hoa vô thường…. là thương hiệu Trịnh Công Sơn thì nên tránh?! nếu có mượn thì phải làm dấu hay chú thích đàng hoàng

Thứ Bảy, 16 tháng 2, 2019

BÀN VỀ BÀI BÌNH THƠ “THUYÊN NÊU BẾN LẠ” CỦA ĐĂNG XUÂN XUYẾN – CHÂU THẠCH

 
Nhân  được nhà thơ Đặng Xuân Xuyến báo tin cho tôi đọc bài viết “Tưng Tưng bảy chuyện cùng…Nguyễn Đăng Hành”  tôi tò mò tìm đọc thêm một vài bài của anh trên trang web dangxuanxuyen.blogspot.com.  Nhờ vậy bài bình thơ “Vài suy nghĩ khi đọc Thuyền Nêu Bến Lạ của Phúc Toản” đập vào mắt tôi.  Cái khiến cho tôi dừng lại để đọc không phải là bài bình mà chính là bài thơ “Thuyền nêu Bến Lạ”  của nhà thơ Phúc Toản. Đọc bài thơ xong, xúc cảm với bài thơ đưa tôi đọc tiếp bài bình. Xin mời thưởng bài thơ trước:

XUÂN GIAO DUYÊN Nhật Quang


 
Nắng xuân về lao xao
Em ngồi hong vạt tóc
Hương mùa xanh nẩy lộc
Bên anh lòng đắm say
 

Thứ Sáu, 15 tháng 2, 2019

Phà Vàm Cống - Minh Phương


 
Chỉ còn trong vài khoảnh khắc nữa thôi
Phà Vàm Cống bao đời gắn bó sẽ đi vào lịch sử
Dòng sông Hậu hiền hòa xuôi theo dòng chảy thời gian
Chứng kiến những đổi thay của đất nước

Thứ Năm, 14 tháng 2, 2019

PHỐ NINH CỐ SỰ – Truyện ngắn: Vũ Thiện Khái


Bây giờ cố quận tên là chiêm bao – Bùi Giáng.
 
Còn hai mươi phút nữa đoàn tầu Nam – Bắc sẽ khởi hành. Gã vào ga Sài Gòn. Tìm số toa, số buồng,  nhẹ nhàng đặt chiếc ba lô được phát từ thuở đi B lên vị trí đầu giường, sắp xếp lại chăn gối rồi gã ngồi thừ người nghĩ ngợi. Đợi tới lúc dưới gầm toa lịch kịch chuyển động, gã mới lấy điện thoại gọi cho đứa con gái lớn nhà ở bên kia đường, đối diện cổng ga. Gã biết, nếu báo tin trước mươi phút, nó sẽ lâp tức luồn qua cửa soát vé, lôi tuột bố ra khỏi toa tầu. Không trả được vé thì bỏ. Bên tai gã, tiếng con gái vo ve như tự nơi nào xa lắc: Bố ở đâu vậy? Con nghe có tiếng còi tu tu. Bố đang trên tầu ra Bắc. Tầu chạy được mấy phút rồi. Nó hoảng hốt hỏi dồn: Ối giời ôi! Sao bố cứ hay làm những chuyện bất ngờ vậy? Tim bố đã phập phập phù phù, lỡ xẩy ra chuyện gì thì chúng con làm sao xoay sở kịp. Bố điên thật rồi. Gã nhỏ nhẹ ngắt lời: Các con yên tâm. Bố không sao đâu. Nói rồi cúp máy. Gã sợ mình trở nên yếu đuối mỗi khi nghe nó thút thít như con trẻ. Nhất là vào lúc này, gã rất dễ mủi lòng. 

CHÙM THƠ NGÀY VALENTINE – Châu Thạch.


                       
BÀI THƠ MUỘN CHO NGÀY TÌNH NHÂN.
 
Anh chẳng biết ngày tình nhân chi cả
Cũng chẳng bao giờ tặng em đóa hoa
Ta vẫn yêu nhau thắm thiết, mặn mà
Năm năm sướng ,bốn ba năm nghiệt ngã.

Thứ Tư, 13 tháng 2, 2019

Thứ Ba, 12 tháng 2, 2019

CHỜ ĐỢI MỘT MÙA XUÂN - Trương Thị Thanh Tâm

Xuân về em mặc áo hoa 
Điểm tô thêm nét mặn mà dễ thương 
Chợ đêm rực rỡ ánh đèn 
Phố quen đông đúc, người chen cùng người 
 

Thứ Ba, 5 tháng 2, 2019

NĂM HỢI NÓI CHUYÊN HEO – Kha Tiệm Ly

 
1. Oan ôi con heo!
 
Không biết lý do gì mà trong mười hai con giáp, con heo (chi Hợi) được xếp đứng sau cùng; nói theo xếp hạng trong lớp học thì gọi là “đội sổ”! Dù “đội sổ” theo thứ tự, nhưng nếu bàn vể khía cạnh bị người đời rủa xả thì trong mười một con giáp nằm trên nó, thì chưa chắc ai đã hơn ai!

Thứ Hai, 4 tháng 2, 2019

Chào xuân La Ngạc Thụy


 
Em ngẩn ngơ trước màu xuân vàng rực
Nắng mơ màng ru cánh cúc tan sương
Gió đổi hướng cho nụ hôn nồng ấm
Em rạng ngời môi má đỏ yêu thương 

Chủ Nhật, 3 tháng 2, 2019

CÓ KỊP THEO VỀ MỘT THÁNG GIÊNG? - NGUYỄN AN BÌNH


 
Nhẹ hơn làn khói mỏng hơn tơ
Tháng chạp mùa đi có đợi chờ
Thuở tóc em xanh thời đi học
Đường về tôi giấu mãi bài thơ.
 

Thứ Bảy, 2 tháng 2, 2019

Gió đông - Thuỵ Tâm


 
Tôi gởi về ai chiếc gối bông
Vẫn mong nỗi nhớ vẫn còn nồng
Đừng quên sáng ấy nhiều kỷ niệm
Hãy nhớ chiều này lắm ước mong
Đêm nay trăng sáng rơi sương lạnh
Ngày qua mây trắng trải nắng hồng
Ước gì tay ấy quàng cho ấm
Giữ nụ hôn đầu treo gió đông
 
Thuỵ Tâm

XUÂN NGƯỜI MẶC PHƯƠNG TỬ


 
Mặt mũi ngày xưa ai biết đâu
Đời say gió bụi mắt tuôn  sầu
Tháng năm gọi mãi theo từng bước,
Muôn ngã đi về len ý đau !

Thứ Sáu, 1 tháng 2, 2019

Thì thôi… - Đan Thụy


 
Nắng treo chùm hoa bưởi trên cao
mùa hè rực rỡ sắc hoa phượng
làm em nhơ nhớ
không thể quên những điều vụn vặt
em lao đao ý nghĩ riêng mình
gửi nhớ thương cho anh trên câu thơ chợt ngắn dài 
ngày trên phố đi qua như bao ngày xưa cũ
nỗi nhớ miên man
em gửi nét môi cười
anh không biết em nghĩ gì
thì thôi…