Thứ Bảy, 18 tháng 3, 2017

Vườn hoa thơ Tây Ninh nở rộ sắc màu - La Ngạc Thụy



            Trong thời gian gần đây trên diễn đàn văn học Tây Ninh bỗng xuất hiện nhiều tập thơ tạo cho hoạt động văn học Tây Ninh trở nên sôi động và phong phú  mà từ lâu dường như im ắng. Ngoài những tập thơ của nhà văn Nguyễn Đức Thiện nhà thơ Trần Hoàng Vy đã xuất bản trước đó và đặc biệt từ khi "tuyển tập thơ 30 năm giải phóng Tây Ninh" do Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Tây Ninh tuyển chọn và xuất bản từ kinh phí hỗ trợ sáng tạo văn học nghệ thuật theo Quyết định của Thủ tướng chính phủ đã mở ra thời kỳ mới cho hoạt động văn học tỉnh nhà.

THƠ TÌNH HỒ CHÍ BỬU - Ngông nghênh và dễ dãi - La Ngạc Thuỵ



Tôi biết Hồ Chí Bửu từ thời "Con gái" (tựa tập thơ xuất bản năm 1970) đến nay nên tôi rất hiểu cuộc đời và thơ của Hồ Chí Bửu. Có thể nói thơ của anh là cuộc rong chơi chữ nghĩa như chính cuộc đời lang bạt của anh.

Và do chữ nghĩa anh rong chơi nên không có gì ngạc nhiên khi trong năm 2009 anh xuất bản đến 2 tập thơ (một kỷ lục khó người theo kịp!): "Gởi người chưa một lần diện kiến" "Thơ tình Hồ Chí Bửu".
Đọc "Thơ tình Hồ Chí Bửu" (Nhà xuất bản Văn nghệ xuất bản tháng 12/2009) tôi có cảm giác thơ anh từ trước đến nay vẫn vậy. Vẫn là giọng thơ "tưng tửng" và đứng bên lề cuộc sống. Thơ tình mà đứng bên lề cuộc sống nên "Thơ tình Hồ Chí Bửu"thì dù tình yêu có đẹp bao nhiêu cũng "vô vị" bấy nhiêu và chỉ để "đọc chơi" nhưng để lắng hồn vào thơ thì không thể lắng được vì sau khi đọc xong thơ cũng trôi tuột đi mất người đọc chẳng vương vấn lại gì. Cảm nhận như Võ Tấn Cường thì "thơ Hồ Chí Bửu là thơ khẩu khí và sức hấp dẫn chính là giọng điệu ngang tàng đầy khí khái". Tôi dồng cảm với Võ Tấn Cường ở giọng điệu ngang tàng nhưng không thể chấp nhận thơ Hồ Chí Bửu là thơ khẩu khí.

Thứ Bảy, 4 tháng 3, 2017

Xuân mới - Truyện ngắn La Ngạc Thụy


Chỉ còn một mình, tôi phơi ngữa tấm thân con gái của mình trên nệm, lộn xộn mền gối. Ngày hôm qua tôi đã phải trốn biệt khi lũ bạn nhao nhao, í ới rủ nhau về quê. Đây là cái tết đầu tiên tôi không đuợc hưởng không khí ấm nồng của gia đình. Cũng đành thôi, tôi không có cách nào hơn là giam thân nơi này.