Cũng may còn một chỗ tôi về!
Trăm nẻo đường đời một nẻo quê
Nghiêng vai rủ hết sầu lữ thứ
Bên sông chiều vọng tiếng tàu ghe …
Cũng may còn một mảnh vườn xưa!
Tôi về nghe kể chuyện nắng mưa
Để thương nhớ lắm ngày xưa ấy
Để thẫn thờ bên mộ mẹ cha
Tôi về nghe nhớ khói đốt đồng
Nhớ mùa lúa chín mới gặt xong
Hồn nhiên theo cánh diều no gió
Mây trắng giăng giăng chiều mênh mông …
Tôi về như vừa một giấc mơ
Đâu biết còn ai để đợi chờ
Dòng sông chở bao mùa hiu quạnh
Những hạt phù sa thắm đôi bờ…
Cũng may tôi còn cuộc tương phùng
Ngày xưa chìm khuất giữa hư không
Tôi về lạc giữa miền ký ức
Một nẻo quê nhà, một dòng sông...
NGUYỄN SÔNG TRẸM
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét