Sông dài nước chảy trôi xuôi,
Trơ vơ cành phượng ngậm ngùi bến xưa.
Giao mùa lúc nắng lúc mưa,
Tha nhân trễ chuyến đò – trưa nước ròng!
Trăng tròn rồi lại khuyết dần,
Thủy triều lên xuống bao lần đầy, vơi...
Đò dọc trôi tít chân trời,
Dòng sông vẫn chảy một đời thênh thang!
Phượng ven sông rụng hoa tàn,
Cành nghiêng lã bóng soi làn nước trong.
Đò ngang đưa khách qua sông,
Tiếng chèo khua sóng mênh mông điệu buồn!
Bao năm sống kiếp tha hương,
Về ngồi lại bến xưa thương khúc đời,
Vàm Cỏ Đông dấu yêu ơi,
Dòng sông mát dịu một thời tuổi thơ!
MP. Trường Giang Thủy
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét