Thứ Hai, 7 tháng 2, 2022

Nhật Quang kiếm phổ - Tiểu thuyết dã sử La Ngạc Thụy (CHƯƠNG SÁU)

 


CHƯƠNG SÁU

TRUY TÌM THỦ PHẠM

KỲ 25:

 

Lã Quân Bảo trước khi trúng tả chưởng của gã áo đen bay qua bên kia vực thẳm và chứng kiến cảnh tượng đau lòng. Lã Quân Thụy bị một gã áo đen khác đánh rơi xuống vực thẳm muôn trùng. Lã Quân Bảo chỉ kịp thét lên:

         - Em!

Rồi rơi xuống nằm im lìm.

Không biết trải qua thời gian bao lâu Lã Quân Bảo tỉnh dậy. Đầu tiên cậu bé cảm nhận mình đang ở trong một hang động mường tượng chung quanh có bảy lão già đang chăm chú nhìn cậu.

Khi thấy Lã Quân Bảo cựa mình mở mắt một lão nói:

- Nội thương khá nặng chú bé đã bất tỉnh hai đêm một ngày. Lão già mù hãy xem lại kinh mạch thế nào?

Thì ra họ là Thất Kiệt Quái nhân. Khi nhận được tin Hoàng đế Quang Trung băng hà phu thê Đệ nhất kiếm tiên âm thầm rời bỏ hoàng cung xuôi về Nam. Thất Kiệt Quái Nhân vội vàng đuổi theo với tâm nguyện sống cùng bên nhau như lời thề kết nghĩa trên lưng chừng núi Ngũ Hành năm nào. Dò tìm mãi mới biết phu thê Lã Mai ẩn cư trong vùng núi này. Nhưng do Thất Kiệt Quái Nhân đi từ trên xuống còn phu thê Lã Mai theo đường về Gia Định rồi mới đi ngược lên. Cho nên cả hai nhóm người cùng ở chung nhau một cụm núi nhưng Thất Kiệt Quái Nhân cư trú ở Hổ Sơ còn trang trại của Lã Mai lại nằm bên kia Linh Sơn.

Một buổi chiều khi đuổi theo một con linh điểu đến một thung lũng ngăn cách giữa hai ngọn núi. Thất Kiệt Nguyễn Gia Phong phát hiện linh điểu đang cắp một cậu bé trong đôi móng vuốt. Thất Kiệt vội tung chưởng vào thân linh điểu. Con chim trúng thương vội thả cậu bé dưới chân ra và bay vút vào trời cao. Thất Kiệt bỏ mặc con linh điểu tung người lên đón lấy cậu bé lúc còn lơ lững trên không. Cậu bé đang trong trạng thái bất tỉnh và mang nội thương khá trầm trọng.

Thất Kiệt vội mang cậu bé về ngay hang động giao cho các lão dùng nội lực chữa thương. Còn lão  cùng với lão Ngũ Kiệt Trương Tín băng mình đến nơi linh điểu cắp thân thể cậu bé. Do vậy khi năm gã áo đen bịt mặt sang tìm thân xác Lã Quân Bảo đã mất tích không để lại dấu vết. Lúc lão Thất Kiệt và Ngũ Kiệt trở lại năm gã đã bỏ đi. Hai lão phát hiện sợi dây thừng còn vắt ngang thung lũng nên dùng khinh công lướt mình sang bên kia. Trước mắt hai lão là một xác chết.

Hai lão vội đến quan sát và khi nhìn thấy đã thốt lên kinh ngạc:

- Nhất Phụng Ngô Hiền Thục tiểu muội đây mà. Ai đã ra tay sát hại thảm khốc thế này? Cậu bé lúc nãy chắc chắn là con của Lã đệ. Vậy cả nhà của Lã đệ bị thảm sát rồi chăng?

Ngũ Kiệt vội ôm thân xác của Nhất Phụng lên trong lúc Thất Kiệt nhìn quanh mong tìm kiếm một dấu vết nào đó mà kẻ thù còn để lại. Cuối cùng Thất Kiệt phát hiện một thẻ bài in hình rồng bay chói lấp lóa trên bãi cỏ. Lão cuối xuống nhặt lên và cùng Ngũ Kiệt mang thi thể của Nhất Phụng quay trở về hang động. Sáng hôm sau Thất Kiệt Quái Nhân đem thân xác của Nhất Phụng an táng dưới chân núi. Bảy lão vô cùng bi thương và tự hứa với lòng sẽ tìm ra manh mối kẻ thù đã gây ra thảm cảnh này. Bảy lão cũng thắc mắc không hiểu Lã đệ đã đi đâu? Còn sống hay đã chết? Tất cả phải chờ Lã Quân bảo tỉnh dậy.

Lã Quân Bảo ngơ ngác nhìn bảy lão gà đang đứng xung quanh :

- Nơi đây là đâu và các lão bá là ai?

- Cháu mới trải qua cơn nguy kịch hãy cố tĩnh dưỡng cho mau bình phục.

Lão già mù Lục Kiệt đưa bàn tay xương xẩu dò lên từng đường kinh mạch của Lã Quân Bảo chiêm nghiệm hồi lâu ngước lên nói:

- Kinh mạch đã thông thương. Tuy nhiên nhịp tim vẫn còn yếu và phải tĩnh dưỡng thêm một thời gian nữa mới bình phục hẳn.

Lão già thọt chân Nhất Kiệt Triệu Khuất Vân chống gậy đến bên mình Lã Quân Bảo khẽ hỏi:

- Cháu nghe sức khỏe thế nào?

Lã Quân Bảo thều thào:

- Còn nhức lói ở ngực. Các lão bá là...

Nhất Kiệt Triệu Khuất Vân đưa tay ngăn không cho Lã Quân Bảo nói nhiều:

- Cháu hãy nằm yên. Các bá phụ là Thất Kiệt Quái Nhân huynh đệ kết nghĩa với gia phụ của cháu.

Lã Quân Bảo gật đầu tỏ vẻ đã biết từ trước dù từ trước tới nay cậu chưa một lần gặp mặt. Nhưng thường nghe gia phụ và gia mẫu nhắc đến. Lão đầu đà Nhị Kiệt Đoàn Thụ xen vào hỏi:

- Còn gia phụ con đâu?

Lã Quân Bảo nghe tim mình nhói lên cậu nhìn chung quanh tức tưởi:

- Gia phụ đã chết. Còn gia mẫu...

Lão Nhị Kiệt Đoàn Thụ thảm thương chớp chớp mi mắt:

- Gia mẫu con cũng đã chết rồi. Thôi con cố gắng dưỡng bệnh khi nào khỏe hẳn các bá phụ sẽ kể lại tường tận cho con biết.

Lão chủ quán Ngũ Kiệt Trương Tín mang đến cho Lã Quân Bảo chén cháo nóng. Lão cẩn thận đút từng muỗng nhỏ vào miệng Lã Quân Bảo. Húp xong bát cháo Lã Quân Bảo nghe mi mắt nặng trĩu cậu không thể nào cưởng lại cơn buồn ngủ nên nhắm mắt ngủ mê ngay.

 Thất Kiệt Quái Nhân bước ra khỏi hang động nhìn về đỉnh núi Linh Sơn cùng nhắc nhau:

- Phải tìm cho ra thủ phạm.

Ba ngày sau dù đã đi lại được nhưng Lã Quân Bảo vẫn còn yếu. Lã Quân Bảo kể lại thảm họa đã giáng xuống gia đình từ lúc Lã Mai mình đầy thương tích lao vào nhà thúc hối mẹ con tìm phương đào tẩu cho đến lúc năm gã áo đen bịt mặt xuất hiện và Lã  Quân Bảo dẫn Lã Quân Thụy lần theo vách núi chạy trốn. Lã Quân Thụy bị đánh rơi xuống vực thẳm Lã Quân Bảo trúng một chưởng bay qua bên kia vực thẳm bất tỉnh. Lã Quân Bảo nói:

- Gia mẫu bảo kẻ thù muốn chiếm đoạt kiếm phổ nên đã tàn sát cả nhà.

Thất Kiệt Quái Nhân đã hiểu được một phần thảm cảnh của người em kết nghĩa. Khi biết Lã Quân Thụy rơi xuống vực thẳm bảy lão đã chia nhau tìm cách xuống tìm chỉ để lại lão Ngũ Kiệt Trương Tín chăm sóc Lã Quân Bảo. Nhưng vực thẳm quá sâu và không có điểm tựa để xuống sáu lão thất vọng quay về. Thất Kiệt Quái Nhân phán đoán Lã Quân Thụy chắc chắn đã tan tác dưới đáy vực sâu.

Sau khi Lã Quân Bảo khỏe mạnh Thất Kiệt Quái Nhân đã truyền nội lực đả thông kinh mạch đồng thời thay nhau truyền hết tuyệt kĩ võ công của mình cho Lã Quân Bảo.

Ba năm trôi qua Lã Quân Bảo sống với các bá phụ lĩnh hội hết tinh hoa của Thất Kiệt Quái Nhân cũng như lĩnh hội cả tính tình cổ quái của từng người. Chàng đã trở thành một thanh niên khỏe mạnh tuấn tú võ công tuyệt cao cùng với tính phóng khoáng của Thất Kiệt Quái Nhân.

Nhưng Thất Kiệt Quái Nhân vẫn chưa cho chàng xuất sơn để truy tìm kẻ thù vì bảy lão nhận định võ công của kẻ thù rất cao. Thất Kiệt Quái Nhân buộc Lã Quân Bảo phải luyện xong Nhật Quang Kiếm Phổ do lão Thất Kiệt Gia Phong ghi chép lại. Điều đáng nhắc nhở là niềm tin của Lã Mai đối với Thất Kiệt quái nhân khi trao kiếm phổ cho Thất Kiệt Gia Phong đọc và ghi nhớ nên hôm nay Lã Quân Bảo mới lĩnh hội được võ công mà cha chàng đã thành danh.

Dù rất nóng lòng trả mối gia thù nhưng Lã Quân Bảo không dám cải lời của các bá phụ chàng âm thầm nhưng cương quyết luyện tập ngày đêm.

Trong lúc đó làn sóng trả thù tàn bạo thảm khốc của triều đình Nguyễn Ánh đối với tôi thần và những người có quan hệ với vua Tây Sơn đã lắng xuống dịu đi không còn là vấn đề hàng đầu nữa. Người dân an tâm không còn lo sợ phấp phỏng ngày đêm.

Nhắc lại lão quan Triệu Gia Thần khi mang tấm thân tàn phế trở về nước được vua Càn Long hết lòng cho quan ngự y chữa trị vết thương mời cả Phương trượng chùa Thiếu Lâm đến tìm cách phục hồi lại công lực cho lão.

Khi công lực được phục hồi càng nhớ lão càng căm thù và uất hận Lã Mai đến thấu tận xương tủy. Lão tìm cách khơi động võ lâm Trung nguyên len lỏi sang nước Nam để chiếm đoạt Nhật Quang Kiếm Phổ. Một mặt lão tâu với vua Gia Khánh người nối ngôi Càn Long xâm nhập lại nước nam để tìm cách trả mối thù. Dù không còn ý tưởng mưu chiếm nước Nam để làm quận huyện nhưng vua Gia Khánh vẫn chuẩn tấu. Do đó đã cho lão Triệu Gia Thần bổ sung vào phái đoàn sang phong vương cho Nguyễn Ánh. Lão Triệu Gia Thần đã dùng vàng bạc châu báu đút lót cho gã hoạn quan thân tín cuả vua Gia Long nên được gã này giữ lại bên mình và bao che cho. Từ đó lão đã nhúng tay vạch nhiều mưu kế để lũng đoạn võ lâm nước Nam nhằm mục đích tìm cho ra Lã Mai để trả mối nhục thù. Võ lâm nước Nam một lần nữa phải đối đầu với sóng gió  mà lần này âm mưu của lão Triệu Gia Thần thâm độc hơn. Lão đã dùng áp lực vàng bạc để mua chuộc và sai phái những cao thủ nước Nam khiến cho võ lâm điên đảo tàn sát lẫn nhau. Đồng thời lão lợi dụng lòng ham mê võ học của cao thủ Trung nguyên xúi giục họ sang nước Nam truy tìm Nhật Quang Kiếm Phổ gây thêm bao phen sóng gió...

KỲ 26:

 

Còn hơn tháng nữa mới đến ngày hội võ Nhật Quang.

Thiếp mời ghi rõ: " Đây là cuộc tranh tài không phân biệt môn phái lãnh thổ của các cao thủ võ lâm nếu ai tranh được danh vị đệ nhất võ lâm cao thủ sẽ được Thiếu trang chủ Long Thủ Sơn trang trao tặng Nhật Quang Kiếm Phổ.

        Thế là khắp nơi dưới chân núi Linh Sơn đã đầy ắp người đủ mọi thành phần của võ lâm Trung nguyên lẫn nước Nam kể cả người không có võ công nhưng vì hiếu kỳ cũng đến dự khán cuộc đấu võ đài độc nhất vô nhị từ trước đến nay.

Hàng quán được dựng lên đủ kiểu và bán đủ các món ăn uống kể cả các loại rượu nổi tiếng của hai nước. Có quán dựng khuất sau núi có quán đặt tại mối đường vào sơn trang. Đặc biệt quán do lão chủ quán Ngũ Kiệt Trương Tín trực tiếp trông coi dựng ngay cổng sơn trang là đồ dộ hơn cả.

Hầu như các quán ăn có phòng trọ đã chật kín người nhưng vẫn còn người tiếp tục đến.

Số lượng người đông ngoài dự định cũa lão Nhất Kiệt Triệu Khuất Vân. Lão căn cứ vào thực tế kì luận võ trên đỉnh Hoa Sơn mà tổ chức đợt Hội võ này. Rõ ràng cao thủ đến tranh tài đoạt kiếm phổ thì ít mà người hiếu kỳ thì nhiều. Họ đến chứng kiến cuộc tranh tài để mở rộng tầm mắt.

Uy lực của Nhật Quang Kiếm Phổ hấp dẫn đến mức Ngũ đại môn phái Trung nguyên cũng phái người sang tham gia. Các võ phái Việt Nam từ Bắc Hà Bình Định trở vào Nam cũng có mặt. Sỡ dĩ người ta biết rõ như thế vì căn cứ vào cờ hiệu của mỗi môn phái.

Dự kiến chỉ tranh tài ở diễn võ sảnh trong sơn trang. Nhưng do quá đông người đến dự khán nên lão Nhất Kiệt Triệu Khuất Vân phải thuê người dựng một võ đài trước cổng sơn trang.

Mục tiêu của kì hội võ này ngoài Thất Kiệt Quái Nhân và Lã Quân Bảo không ai biết được. Vì muốn truy tìm kẻ thù không khác mò kim đáy biển. Trong lúc đó Lã Quân Bảo chỉ biết kẻ thù là những tên áo đen bịt mặt. Chuyện nhận dạng không dễ dàng. Tổ chức hội võ và dùng Nhật Quang Kiếm Phổ làm mồi nhử chắc chắn kẻ thù sẽ lộ diện. Vì mục đích của họ khi tổ chức cuộc thảm sát chính là muốn cướp kiếm phổ.

Những ngày gần đây có tin võ lâm cao thủ Trung nguyên lại xâm nhập truy tìm kiếm phổ đã gây đổ máu khắp nơi. Sóng gió giang hồ đã nổi dậy. Nhân cơ hội như vậy Lã Quân Bảo đã đích thân đến thành Gia Định trình bày với quan trấn thủ Lê Văn Duyệt xin mở cuộc hội võ để trừ khử và tiêu diệt bọn võ lâm cao thủ Trung nguyên xâm nhập vào nước ta tạo nên biết bao cuộc thảm sát gây thiệt hại nghiêm trọng đến nền võ lâm nước nhà gây hoang mang dân lành không yên ổn làm ăn. Quan trấn thủ đồng ý ngay và cho gởi thiệp mời đến khắp mọi nơi.

Lã Quân Bảo Thiếu trang chủ Long Thủ sơn trang đã trở thành một thanh niên tuấn tú. Trán chàng gồ lên chứng tỏ nội lực rất thâm hậu.  Trong kiếm phổ có một trang ghi về Bách diện thủ thuật mà trước đây Tam Long Lã Mai đã sử dụng khi cần dấu mặt. Từ gã thanh niên mặt sẹo đến gã mặt vàng bệnh hoạn. Lã Quân Bảo dùng thủ thuật này cải trang đi khắp sơn trang dò xét và nhận dạng kẻ thù.

Hôm nay Lã Quân Bảo với gương mặt và phong thái y hệt Thất Kiệt Gia Phong gã thư sinh trong nho phục trắng tay cầm quạt phe phẩy. Ghé vào một quán ăn có nhiều thực khách nhất.

Gã thực khách nhìn thấy vồn vã cười mời:

- Mời thiếu gia ngồi. Thiếu gia dùng chi?

Lã Quân Bảo đưa mắt nhìn khắp quán và trả lời với gã tửu bảo trước khi ngồi xuống:

- Cho một tô phở bỏ nhiều hành.

Gã tửu bảo gọi với vào trong một chốc gã bưng ra tô phở còn nóng bốc khói đặt trước mặt Lã Quân Bảo.

Đối diện bàn Lã Quân bảo là chiếc bàn kê bên cửa sổ có một lão già đầu bạc lưng đeo trường kiếm cùng vời hai tên thuộc hạ. Lão nhìn Lã Quân Bảo lẩm nhẩm với chúng:

- Gã thư sinh kia sao giống Thất Quái Gia Phong thế? Chẳng lẽ đến nay mà lão vẫn còn trẻ thế sao? Nhưng nếu là lão Thất quái sao gặp ta mà vẫn thản nhiên? Nghe nói cuộc hội võ này do Thất Kiệt Quái Nhân chủ trì. Hai con của Nhật Quang Kiếm Tiên đã rơi xuống vực thẳm. Vậy Thiếu trang chủ Long Thủ Sơn Trang là ai? Có quan hệ gì đến Nhật Quang Kiếm Phổ mà dùng kiếm phổ trao tặng cho Đệ nhất cao thủ trong kỳ hội võ? Chắc chắn bên trong có âm mưu gì đây?

Gã lẩm bẩm thế nhưng vẫn nhìn Lã Quân Bảo yên lặng. Lão già đầu bạc hất hàm cho hai gã thuộc hạ sang tìm hiểu gã thư sinh kia.

Hai gã thuộc hạ đứng lên đi sang bàn cuả Lã  Quân Bảo hỏi cộc lốc:

- Tên họ gì?

Lã Quân bảo không quan tâm đến thái độ xấc xược đó vẫn cúi đầu ăn hết tô phở.

Một gã lớn tiếng hơn:

- Ngươi điếc à?

Lã Quân Bảo chậm chạp ngước nhìn lên:

- Chó ở đâu sủa thế?

Bị mắng là chó hai gã thuộc hạ nóng mặt:

- Ngươi muốn chết!

Đồng thời với câu nói hai thứ vũ khí vung lên. Một gã sử dụng nhị khúc côn một gã sử dụng đoản đao bề sóng của đoản đao có hình răng cưa gắn thêm những khoen tròn giống hệt vũ khí của một gã Tứ trụ tướng.

Lã Quân Bảo miệng cười cười tay phe phẩy quạt giống hệt phong cách cuả lão Thất Kiệt Gia Phong:

- Ai chết!

Vừa dứt câu chiếc quạt trong tay xếp lại điểm thẳng vào cườm tay gã sử dụng đoản đao đồng thời tay áo rộng giơ lên cuốn chặt nhị khúc côn của gã còn lại.

Gã cầm đoản đao vội biến chiêu chém ngang thân quạt nhưng thân quạt lại xoay ngang lao theo cườm tay địch thủ. Một tiếng "ối" vang lên đồng thời với tiếng "rẻng choeng" của thanh đoản đao rơi xuống đất.

Trong lúc đó gã cầm nhị khúc côn còn chưa kịp phản ứng khi bị tay áo của Lã Quân Bảo cuốn chặt thì chiếc quạt sau khi điểm đúng tay cầm đao của gã kia đã quay về điểm luôn vào tay cầm vũ khí của gã. Gã cũng thét lên "ối chao" rồi buông vũ khí rơi xuống đất như gã kia.

Chiêu thế thần sầu nhanh như chớp giật của Lã Quân Bảo đã dễ dàng quật ngã hai tên thuộc hạ của hai lão già đầu bạc trong lúc miệng của Lã Quân Bảo vẫn còn cười cười và vẫn ngồi yên trên ghế.

Lão già đầu bạc nhìn chiêu thế của Lã Quân Bảo y hệt như chiêu thế của lão Thất quái nhưng nhanh và hiểm độc hơn.

Lão vội phi thân sang hòng đón đở những chiêu thức tiếp theo. Nhưng Lã Quân Bảo vẫn ngồi yên nói với lão:

- Lão dẫn hai con chó về đi. Trong phạm vi Long Thủ Sơn Trang mà dám ăn nói càn quấy thì không có đất sống đâu!

Lão gia đầu bạc mím chặt môi dằn cơn tức  giận. Lão nạt hai gã thuôc hạ:

- Trở về bàn ngay. Ta bảo sang hỏi thăm mà quen thói xấc láo. May nhờ công tử nương tay nếu không cái mạng chó của hai ngươi đã không còn.

Hai gã thuộc hạ hơi ngạc nhiên nhưng cũng lủi thủi trở về bàn của mình không buồn cúi xuống nhặt vũ khí.

Lão già đầu bạc vòng tay:

- Xin hỏi công tử có liên quan gì đến lão Thất Quái Gia Phong!

Lão vừa dứt lời thì một giọng cười từ cửa quán vang lên:

- Ha ha! Tưởng lũ côn đồ nào đến quấy phá. Thì ra lão quan Triệu Gia Thần. Lão vẫn mạnh giỏi à? Gã đó là đệ tử của ta.

Lão già đầu bạc đúng là lão quan Triệu Gia Thần đã bị Đệ nhất kiếm tiên Lã Mai phế võ công. Nhưng lão cố nhịn nói:

- Thật đúng là thầy nào trò nấy tìm đâu được một đệ tử giống y như khuôn đúc thế?

Thất Kiệt  Gia Phong miệng vẫn cười tươi tay phe phẩy quạt:

- Lão chưa tởn sao mà còn dẫn xác đến đây. Chẳng lẽ lão cũng muốn tranh đoạt Nhật Quang Kiếm Phổ?

Thấy ở lại càng thêm nhục nên lão Triệu Gia Thần không trả lời phất tay áo nói:

- Đi.

Lão và hai thuộc hạ bước nhanh ra khỏi quán quên cả tính tiền lao vút đi.

Lã Quân Bảo vội đứng lên hỏi:

- Lão Triệu Gia Thần nào thế sư bá?

Thất Kiệt Gia Phong mím môi ngưng cười nói:

- Về sơn trang ta kể lại cho nghe!

KỲ 27:

 Còn đúng bảy ngày nữa là đến ngày hội võ. Tả quân Lê Văn Duyệt cùng quân hộ tống đến sơn trang thấy lượng người quá đông mà không có đủ chỗ trú ngụ. Tả quân lập tức hạ lệnh cho quân hộ tống và huy động quân lính ở phủ Quan Hóa đến hạ gỗ cắt tranh dựng một loạt lán trại tạm thời ở ngoài sơn trang dành cho người hiếu kỳ.

         Đồng thời Tả quân cũng cho dán một bố cáo trước cổng sơn trang sau khi bàn bạc với Lã Quân Bảo và Thất Kiệt Quái Nhân nội dung bố cáo có ghi:

- Kỳ hội võ lần này là để luận bàn võ công không phân biệt trong hay ngoài nước. Nhưng do sơn trang không đủ chỗ trú ngụ cho hào kiệt võ lâm và người hiếu kỳ nên sơn trang chỉ tiếp những Trưởng đoàn của các võ phái. Còn tất cả đều phải ở bên ngoài lán trại hoặc nhà trọ. Mong hào kiệt võ lâm chấp hành bố cáo này để kỳ hội võ tiến hành thuận lợi.

Nay bố cáo

Tả quân Lê Văn Duyệt ấn ký.

Lã Quân Bảo vẫn mang bộ mặt gã thư sinh hướng dẫn Tả quân đi tham quan các nơi. Sau khi xem xét Tả quân hỏi Lã Quân Bảo:

- Tứ trại Nhất trang chủ chưa đến à?

Lã Quân Bảo gật đầu:

- Thưa thượng quan chưa thấy!

Tả quân khoát tay ra hiệu trở về sơn trang. Chờ mọi người hội tụ đủ mặt Tả quân uống vài ngụm trà rồi nói:

- Hôm nay bản tướng đến đây trực tiếp truyền lệnh cho Thiếu trang chủ tiêu diệt hết bọn cao thủ Trung nguyên mà thời gian qua đã tiêu diệt không biết bao nhiêu cao thủ của ta. Những môn phái mới sang theo thiếp mời ta sẽ xem xét và có mệnh lệnh sau. Còn lại phải tiêu diệt cho kì hết.

Lã Quân Bảo chấp tay:

- Tại hạ xin tuân theo mệnh lệnh.

Tả quân gật đầu tỏ vẽ hài lòng ông nói:

- Thiếu trang chủ cử ngay người cầm lệnh tiễn của ta đến ngay phủ Quan Hóa truyền lệnh cho quan phủ triệu khẩn cấp Tứ trại và Nhất trang chủ đến ngay. Nói là ta đang chờ.

Lã Quân Bảo vội cầm lệnh tiễn gọi người phi ngựa đến ngay phủ Quan Hóa.

Tả quân nói tiếp:

- Bản quan muốn hạn chế thiệt hại cho võ sĩ của ta nên bản chức muốn nhờ Tứ trại chủ và Nhất trang chủ thủ võ đài. Ai muốn tranh đoạt danh hiệu và kiếm phổ phải thắng một trong hai vị thủ đài. Riêng các môn phái võ lâm Trung nguyên như các Trưởng tràng thì được ưu tiên ghi danh tranh tài không cần qua sát hạch. Thiếu trang chủ thấy thế nào?

Lã Quân Bảo suy nghĩ một lát rồi thưa:

- Thượng quan định như thế thật có lợi cho võ lâm nước ta. Nhưng đối với các môn phái Trung nguyên chỉ có các vị Trưởng tràng mới được thi đấu thì làm sao ta có thể thực hiện được kế sách là tiêu diệt hết bọn võ lâm cao thủ Trung nguyên tàn hại võ sĩ ta thời gian qua.

Tả quân lim dim đôi mắt. Ong nhìn mọi người hỏi:

- Ý của Thất Kiệt thế nào?

Nhất Kiệt  Triệu Khuất Vân cẩn thận nói:

- Bọn lão là người Trung nguyên được thượng quan cho nhập cư là một ơn lớn. Theo lão thì mọi người muốn tranh đoạt kiếm phổ thì phải qua một cuộc sát hạch. Cần thiết bọn lão xin thủ đài để loại dần cao thủ võ lâm Trung nguyên.

Lã Quân Bảo nói thêm:

- Các sư bá của tại hạ bình sinh rất ghét bọn tà dâm và giết người bừa bãi từ bên Trung nguyên. Thượng quan có thể tin được.

Thất Kiệt  Gia Phong nói thêm:

- Lần trước hạ lão đã chạm trán với lão quan Triệu Gia Thần. Chính lão này trước đây đã xâm nhập nước ta cầm đầu bọn do thám đã bị Lã đệ phế bỏ nội lực. Không hiểu sao mà hắn phục hồi được. Lần này lão lại sang chứng tỏ cuộc thảm sát vừa qua là do lão gây ra.

Tả quân sững sờ hỏi lại:

- Lão Triệu Gia Thần à? Lão sang đây với phái  đoàn phong vương của Hoàng đế Càn Long nên được sự bao che cuả cận thần nhà vua. Am mưu lão này ghê thật.

Quay sang Thất Kiệt Quái Nhân Tả quân hỏi tiếp:

- Võ công lão thế nào?

Thất Kiệt  Gia Phong nói:

- Thuộc hàng thượng thừa.

Tả quân suy nghĩ hồi lâu mới nói:

- Bản chức ra lệnh các lão giết chết lão Triệu Gia Thần nếu lão thượng đài.

Rồi Tả quân đứng lên:

- Chờ Tứ trại Nhất trang đến đông đủ chúng ta sẽ bàn tiếp. Ngay bây giờ Thiếu trang chủ thảo bản điều lệ công bố cho mọi người biết.

Lã Quân Bảo cho gọi trang đinh hướng dẫn Tả quân vào trướng phòng an nghĩ. Lã Quân Bảo nói với Thất Kiệt Quái Nhân:

- Lão Triệu Gia Thần sang đây lần này thì tai kiếp võ lâm nước Nam sẽ dậy phong ba.

Thất Kiệt Gia Phong nói:

- Lão phục hồi công lực được chắc chắn võ công lão tiến bộ vượt bậc. Tiếc rằng hôm đó ta cố ý chọc tức cho lão ra tay nhưng lão cố nhịn. Lão thâm độc thật may mà Tứ trụ tướng chết hết ba. Nếu không chúng ta phải tốn nhiều công sức với lão.

Tứ đầu đà Trần Tam nóng mặt:

- Rõ khỉ! Cứ tâng bốc lão mãi!

Nhất Kiệt Triệu Khuất Vân xua tay:

- Vấn đề hiện nay là tập trung vào cuộc tranh tài. Hãy nghỉ dưỡng sức để còn đối phó với những sự cố.

Sau khi cho công bố điều lệ thi đấu Tả quân cùng mọi người đang bàn luận sách lược thì tráng đinh vào báo:

- Kính bẩm Thượng quan và Thiếu trang chủ Nhất trang và Tứ trại chủ đã đến.

Lã Quân Bảo vội bước ra cổng trang đón tiếp và mời vào khách đường. Vừa bước vào cửa Thất Kiệt Quái nhân đã kêu lên:

- Ồ! Huynh đệ Lục Long đây mà.

Năm người mới đến vội bái kiến Tả quân:

- Bọn hạ dân đến trễ mong thượng quan thứ tội.

Rồi quay sang Thất Kiệt Quái Nhân:

- Bảy lão sao lại ở đây?

Tả quân ngạc nhiên hỏi:

- Trang chủ trại chủ và bảy lão quen nhau à?

Nhất trang chủ Ngô Thúc Ngạn vòng tay gật đầu:

- Kính bẩm thượng quan hạ dân và bảy lão quen biết nhau từ lúc chống bọn do thám Mãn Thanh.

Tả quân cười nói:

- Tốt! Được thế thì tốt. Trang chủ và các trại chủ đọc bản điều lệ rồi chứ?

Huynh đệ Lục Long gật đầu. Tả quân nói:

- Bây giờ chúng ta bàn vào chi tiết.

Lã Quân Bảo vẫn trong bộ mặt gã thư sinh vì bất ngờ nên yên lặng suốt. Giờ sực nhớ quay sang hỏi Nhất Kiệt Triệu Khuất Vân:

- Trang chủ và trại chủ là sư thúc bá của điệt nhi à?

Nghe Lã Quân Bảo hỏi lão Nhất Kiệt mới đứng lên giới thiệu:

- Kính bẩm thượng quan cho phép lão giới thiệu. Đây là sư huynh đệ của Lã Mai phụ thân của Thiếu trang chủ. Còn đây là Lã Quân Bảo con trai lớn của Lã đệ đó.

Nhất Long Ngô Thúc Ngạn liếc nhìn các sư đệ nét mặt lộ vẽ sửng sốt hỏi:

- Điệt nhi Lã Quân Bảo đây sao? Lúc còn bé sư bá nhớ điệt nhi rất giống cha. Sao bây giờ...?

Lã Quân bảo chợt nhớ mình vẫn còn trong bộ mặt gã thư sinh nên vội đưa tay vuốt mặt và vận công trở lại bộ mặt thật nói:

- Điệt nhi vì cần dấu mặt thật nên phải hóa trang mong Thượng quan và các sư bá sư thúc miển thứ.

Tả quân thông cảm cho tình sư bá sư thúc và Lã Quân Bảo gặp lại nhau nên rộng lượng:

- Không sao! Bản chức không chấp nhất tiểu tiết. Thôi mời các trang chủ và trại chủ ngồi xuống chúng ta tiếp tục bàn tiếp. Chuyện hàn huyên tâm sự hãy để sau.

Quay sang Lã Quân Bảo:

- Thiếu trang chủ trình bày lại ý đồ cho các sư bá sư thúc nghe đi.

Lã Quân Bảo trình bày tóm tắt ý định tiêu diệt các cao thủ Trung nguyên đã gây tai kiếp cho võ lâm Trung nguyên và điều kiện thủ đài: võ sĩ nước ta nếu qua mười chiêu mà chưa bại thì được ghi danh tránh sát thương. Nhưng nếu là bọn gian ác thì thẳng tay trừng trị.

Nhất trang chủ và Tứ trại chủ gật đầu tỏ ý hiểu. Tả quân nhấn mạnh:

- Các vị nhớ đây là mệnh lệnh mong các vị tuyệt đối thi hành mệnh lệnh đó. Bản chức đã nói hết ý chúc các vị đạt được mục đích của chúng ta. Bây giờ bản chức trở về phủ.

Tất cả mọi người đứng lên tiễn đưa Tả quân và đoàn hộ tống ra khỏi cổng sơn trang. Đoàn người ngựa phi thẳng về phía Nam.

Trở vào khách đường mọi người mới có dịp bày tỏ tâm tình. Tay bắt mặt mừng buồn vui lẫn lộn trước khi nhập tiệc mừng gặp lại nhau do tài nấu nướng cuả lão chủ quán Trương Tín.

                                      @@@

KỲ 28:

 

Đúng rằm tháng chạp ngày hội võ chính thức khai mạc. Chung quanh võ đài hàng lớp người đứng chen chúc dưới bóng cây rừng. Các võ phái tập hợp riêng từng nhóm với nhau. Những cao thủ võ lâm độc hành cũng tụ họp thành một nhóm. Trước võ đài có xây dựng một khán đài dành cho quan chức sở tại chứng kiến cuộc tranh tài.

         Nhất trang chủ Ngô Thúc Ngạn đứng trên võ đài dùng nội lực truyền đi nhắc lại điều lệ thi đấu. Sau đó Nhất trang chủ giới thiệu người thủ đài đầu tiên:

- Đây là một trong Tứ trại chủ. Hai mươi năm trước nổi tiếng khắp võ lâm là Lục Long Kiếm khách Vũ huỳnh Ngạc. Theo điều lệ nếu cao thủ nào qua mười chiêu mà vẫn an toàn thì được ghi danh tranh tài đoạt kiếm phổ.

Nhất trang chủ vòng tay khắp lượt nói:

- Mời.

Bóng của Lục Long Vũ Huỳnh ngạc phi vút lên võ đài thân pháp tuyệt kỹ. Lục Long đứng khoanh tay trên đài không nói thái độ thật điềm tĩnh. Nhất trang chủ nói thêm:

- Thủ đài hôm nay gồm có mười hai người. Đó là Ngũ Long và Thất Kiệt. Cao thủ người Việt thi đấu với Ngũ Long còn cao thủ Trung nguyên thi đấu với Thất Kiệt. Hết lượt quay lại từ đầu.

Trong lúc đó Lã Quân Bảo trong lớp hóa trang gã ăn mày đi vòng quanh tìm kiếm. Không thấy bóng lão già đầu bạc. Chẳng lẽ lão bỏ cuộc không tham dự cuộc tranh tài? Vừa lần ra manh mối kẻ gia thù bây giờ đầu mối đó bỗng dưng biệt dạng. Hình ảnh hai gã áo đen bịt mặt truy sát chàng và đứa em mười tuổi còn in rõ trong kí ức vẫn chưa thấy tăm hơi. Trên võ đài năm cao thủ Việt Nam đều bị gục ngã dưới tay của năm sư thúc bá không quá năm chiêu kiếm.

Bây giờ đến lão Thất Kiệt Gia Phong thủ đài. Lão vẫn cười cười tay phe phẩy quạt. Thói quen cố hữu của lão không thể thay đổi được. Nhìn thái độ khinh khỉnh của lão võ lâm Trung nguyên không thể nhịn được lập tức có một gã trung niên bay vút lên võ đài.

Lão thư sinh Gia Phong vẫn cười:

- Xưng tên họ đi.

Gã trung niên nói:

- Không cần. Lúc lão bay khỏi võ đài xưng tên vẫn chưa muộn.

Nói xong gã vũ lộng song kiếm điểm tới hai huyệt ngư vĩ và chấn thủ của Thất Kiệt với chiêu thế thần tốc.

Thất Kiệt Gia Phong miệng vẫn cười cười tay quạt phất ngang hóa giải thế kiếm của gã trung niên. Gã lập tức biến chiêu một kiếm xỉa lên mặt một kiếm đâm thẳng vào hạ bộ lão Gia Phong. Tay quạt còn đà Thất Kiệt vội thu lại nhảy lùi ra sau tránh thoát.

Gã trung niên qua hai chiêu tấn công vẫn chưa chiếm được ưu thế trong lúc lão Thất Kiệt Gia Phong miệng vẫn cười cười tay quạt vẫn phe phẩy thật ung dung. Gã trung niên quyết tung độc chiêu "Song long bảo nguyệt" cả hai thanh kiếm cùng quay vòng bỗng dưng đâm thẳng vào ngực lão Thất Kiệt.

Lão Thất Kiệt Gia Phong nhận thấy không nên kéo dài trận đấu thêm nữa nên xỉa thẳng quạt vào hai mũi kiếm đồng thời hoành ngang hai đầu quạt điểm tới hai cổ tay cuả gã trung niên trong lúc đó thế "tảo địa cước" quét ngang hai chân của gã thật nhanh và hiểm.

Hai tay kiếm chưa kịp rút về hai chân đã bị trúng cước gã trung niên loạng choạng té ngữa ra sau.

Thất Kiệt Gia Phong hỏi:

- Nhà ngươi là Song kiếm đoạn hồn Lý Thiết?

Vừa hỏi lão vừa xòe quạt tống vào ngực gã một luồng chưởng phong mãnh liệt bốc thân xác gã bay xuống võ đài.

Song kiếm đoạt hồn nổi tiếng trong giới Lục lâm Hoa Nam mà chịu không nổi năm chiêu của lão thư sinh Gia Phong chứng tỏ võ công của lão Thất Kiệt có nhiều tiến bộ  sau khi vận dụng bí quyết cuả Nhật Quang Kiếm phổ.

Từ dưới sàn đài một bóng xám bay lên. Trong tay lăm lăm cây quái đao. Không nói tiếng nào chém thẳng vào mặt lão thư sinh Gia Phong một chiêu xé gió. Nhưng Thất Kiệt phẩy quạt nhảy vút xuống võ đài.

Lục Kiệt lão già mù Ngưu Tuấn quơ gậy lò dò lên từng bậc thang bước lên sàn võ đài. Lão già mù dộng đầu gậy nói như thét:

- Gã nào dám lên võ đài trước lão thế?

Gã áo xám bật cười ha hả:

- Tưởng ai hoá ra lão già mù? Hãy tiếp chiêu!

Lưỡi quái đao theo tiếng nói xé gió bay tới. Lão già mù Ngưu Tuấn quơ gậy dò đường đở thẳng.

- Rảng choang.

Cả hai người đều chựng lại chứng tỏ nội lực họ ngang bằng nhau. Lục Kiệt chống đầu gậy xuống sàn đài mượn sức bay người lên song cước đồng loạt tung ra vào mặt và ngực địch thủ nhanh như tên bắn.

Gã áo xám hoành đao thẳng đứng đón chận song cước lão Ngưu Tuấn. Nhưng lão già mù đã sử dụng hư chiêu chờ có thế lão nhúng người thêm một chút bay luôn qua đầu gã đồng thời chiếc gậy trong tay theo đà bay đập thẳng xuống đầu gã áo xám. Bất ngờ trước thế gậy độc hiểm gã áo xám rùn thấp người xuống né tránh thế gậy đập xuống vừa tung "tảo địa cước" quét ngang đôi chân lão Ngưu Tuấn vừa chấm xuống sàn đài.

Ai cũng tưởng lão già mù không thể tránh thoát được thế cước độc hiểm đó. Nhưng lão bỗng xoạt đôi chân ra khiến đòn tảo điạ cước rơi vào khoảng không . Do mất đà gã áo xám phải chống luôn hai tay xuống sàn đài biến ngọn cước quật ngang thành thế cước đá bật lên hạ bộ lão già mù.

Thật đúng là kỳ phùng địch thủ. Lão già mù hươi đầu gậy điểm xuống ngọn cước đá bật lên của gã áo xám.

Gã áo xám ngoáy cổ chân tránh thế điểm chân còn lại làm trụ bật cả người lên mũi quái đao xỉa thẳng vào ngực lão già mù Ngưu Tuấn. Chiêu thế vô cùng nguy hiểm dẫn đến cả hai cùng lưỡng bại câu thương. Buộc lòng lão già mù phải phi thân nhảy lùi ra sau tránh cái chết trong gang tấc. Trong nháy mắt họ đã trao đổi với nhau hơn mười chiêu. Theo điều lệ gã áo xám được ghi tên vào danh sách tranh đoạt kiếm phổ.

Lão già mù Ngưu Tuấn sau khi nhảy lùi lại đồng thời điểm đầu gậy xuống sàn bay vút xuống võ đài. Nhất trang chủ Ngô Thúc Ngạn bước lên võ đài tuyên bố:

- Quái đao Giang Bắc Lê Triệt là người đầu tiên đủ tiêu chuẩn tranh tài.

Bên dưới tiếng vỗ tay vang lên như sấm cổ vũ nhiệt tình.

Các trận đấu vẫn tiếp tục cho đến người thủ đài cuối cùng là lão Nhất kiệt Triệu Khuất Vân.

Suốt mười hai trận đấu có ba người đủ tiêu chuẩn tranh tài đều thuộc cao thủ Trung nguyên. Hai người bị sát thương hai người bị thương trầm trọng.

Các trận thi đấu tiếp tục sang buổi chiều.

Trong lúc mọi người lục tục trở về nơi trú ngụ ăn uống nghĩ ngơi hoặc tiếp tục bàn tán với nhau về các trận đấu thì ở một hang núi phái sau Linh Sơn lão già đầu bạc Triệu Gia Thần cùng hai thuộc hạ đang tiếp chuyện với một gã áo đen bịt mặt.

Lão Triệu Gia Thần nói:

- Theo báo cáo ban đầu thì gia đình Lã Mai đã bị tiêu diệt. Nhưng hôm nay tại sao lại có gã Lã Quân Bảo nào đó mở võ đài để tặng Nhật Quang Kiếm Phổ? Chứng tỏ huynh đệ các hạ không triệt để thực hiện mệnh lệnh của ta.

Gã áo đen bực dọc:

- Nhưng lão muốn gì nữa? Hôm nay cho mời ta đến đây làm gì?

Lão quan Triệu Gia Thần cười mai mỉa:

- Mời đến để hỏi cho rõ cội nguồn. Vì giữa chúng ta chưa dứt khoát với nhau.

Gã bịt mặt hỏi:

- Thế nghĩa là sao?

Lão quan Triệu Gia Thần điềm nhiên:

- Nhổ cỏ chưa nhổ tận gốc.

Gã áo đen bịt mặt nổi cáu:

- Ta nghĩ giữa ta và lão không còn gì dính dáng nhau nữa. Tội ác gần mười năm qua đã làm cho bọn ta ray ray  rứt ân hận khổ sở với lương tâm vô cùng chỉ vì một phút thiếu suy nghĩ. Do đó bọn lão đừng hòng bọn ta làm bất cứ điều gì nữa. Lão không còn đủ uy lực để ép buộc bọn ta.

Lão quan Triệu Gia Thần bật cười lớn:

- Các hạ đã lầm rồi. Số phận huynh đệ các hạ ngày càng ràng buộc với ta hơn nữa để bảo vệ thanh danh và mạng sống của mình. Các hạ nông cạn quá.

Gã áo đen hỏi:

- Lão nói rõ hơn xem nào?

- Vì ta chỉ cần tung tin kẻ đã giết gia đình Lã Mai chính là bọn các hạ thì hậu quả sẽ ra sao?

Gã áo đen sửng sốt:

- Lão thâm độc thật. Bây giờ lão muốn gì?

Lão già đầu bạc trầm giọng:

- Đoạt Nhật Quang Kiếm Phổ.

Gã áo đen phản ứng ngay:

- Không thể được.

Lão già đầu bạc cười thâm độc:

- Tùy các hạ. Ta hẹn trong vòng một tuần phải trao kiếm phổ cho ta.

Lão nhìn ra ngoài hang đá:

- Đã đến giờ thi đấu buổi chiều chúng ta chia tay thôi.

Nói xong lão dẫn thuộc hạ phi thân đi mất dạng.

Gã áo đen bịt mặt ngồi lại một mình lẩm bẩm:

- Ôi oan nghiệt!

Rồi gã đứng lên phi thân ra khỏi hang động ngược với hướng lão già đầu bạc.

KỲ 29:

  Sau ba ngày thi đấu có hai mươi bốn cao thủ được ghi vào danh sách tranh đoạt kiếm phổ trong đó có mười cao thủ nước Nam.

Lã Quân Bảo đọc lại danh sách và cho mời các vị sư thúc bá đến bàn luận.

- Các vị thúc bá biết hết tung tích bọn này không?

            Nhất trang chủ Ngô Thúc Ngạn nói:

- Mười cao thủ ở Bắc Hà bốn ở Bình Định hai ở Phú Xuân và hai ở Gia Định thành. Tất cả đều là những tay cự phách ở các võ đường nước ta. Nổi bật nhất là hai trong bốn cao thủ ở Bình Định quê hương của phong trào Tây Sơn.

Lão già thọt Triệu Khuất Vân thì nói:

- Sư bá sang Việt Nam đã lâu nên những người thành danh trên giang hồ cùng thời kỳ lão thì biết rất rõ. Nhưng sáu trong mười bốn cao thủ Trung nguyên lão chưa nghe bao giờ. Trong tám cao thủ đại diện cho năm đại môn phái và ba bang phái là những cao thủ bậc nhất đáng gờm. Nhất là lão trưởng tràng Thiếu Lâm Tự Vô Sắc. Lão có tuyệt kỹ Sư tử hống làm hoang mang địch thủ sau đó mới tung tuyệt chiêu. Lão ăn mày chín túi của Cái Bang Mai Lân có môn Đã cẩu bổng lợi hại.

Lã Quân Bảo hỏi:

- Thế chúng ta sắp xếp như thế nào để đạt mục đích cao nhất.

Lão Nhất Kiệt Triệu Khuất Vân nói:

- Chia làm hai phe đấu loại với nhau cuối cùng còn hai người của hai phe thi đấu để chọn người trao tặng kiếm phổ.

Nhất trang chủ Ngô Thúc ngạn hỏi lại:

- Trao tặng Nhật Quang Kiếm Phổ thật à?

Lã Quân Bảo nhìn Nhất trang chủ nói:

- Thưa sư bá trao thật vì danh dự võ lâm nước ta. Nhưng còn xem người nhận kiếm phổ có xứng đáng hay không? Nếu không chúng ta tìm cách lấy lại một cách thật bí mật.

Nhất trang chủ Ngô Thúc Ngạn gật đầu:

- Ta hiểu. Nhưng sư bá nghe nói kiếm phổ đã rơi xuống vực thẳm cùng Lã Quân Thụy rồi kia mà!

Lã Quân Bảo trả lời:

- Đúng vậy! Kiếm phổ do chính tay vua Quang Trung trao cho gia phụ đã rơi xuống cùng với Lã đệ. Nhưng trước khi chia tay với Thất Kiệt Quái Nhân gia phụ đã trao cho Thất sư bá đọc. Thất sư bá có trí nhớ tuyệt vời đã chép lại cho con luyện từ đó đến nay. Như sư bá biết muốn luyện thành công Nhật Quang Kiếm Phổ đòi hỏi người luyện phải hội đủ Tinh Khí Thần nếu không kiếm phổ sẽ không có tác dụng gì cả. Cho nên cứ trao cho người thắng trận sau đó sẽ tính.

Nhất trang chủ Ngô Thúc Ngạn e dè:

- Hiền điệt có thể cho sư bá mượn kiếm phổ được không?

Lã Quân Bảo nói:

- Không có gì trở ngại cả!

Nói xong Lã Quân Bão vào thư phòng lấy kiếm phổ trao cho Nhất trang chủ. Lã Quân Bảo nói:

- Nhờ hai vị sư bá sắp xếp lịch thi đấu. Tả quân lệnh cho chúng ta sắp xếp cuộc tranh tài chính thức vào ngày 23 tháng chạp. Điệt nhi cần phải điều tra thêm để truy tìm tung tích kẻ thù. Vì đến hôm nay mà chưa có manh mối nào cả. Lão Triệu Gia Thần đã bặt tin.

Nhất trang chủ Ngô Thúc Ngạn nhìn chăm chăm Lã Quân Bảo:

- Điệt nhi phán đoán thế nào mà cho rằng lão Triệu Gia Thần dính líu vào mối gia thù?

Lã Quân Bảo trầm ngâm rồi nói:

- Thật ra thì điệt nhi chưa khẳng định nhưng theo lời cuả sư bá Triệu Khuất Vân thì hơn hai mươi năm trước lão đã bị gia phụ phế bỏ nội lực có thể lão sang đây lần nay là để trả mối nhục thù. Cháu suy đoán thế!

Nhất Kiệt Triệu Khuất Vân góp ý:

- Theo lời Tả quân thì lão quan Triệu Gia Thần cùng theo phái đoàn phong vương cho vua Gia Long và được một cận thần che chở. Tìm lão phải đến kinh thành Phú Xuân. Nhưng như thế thì không còn thời gian nữa. Hiền điệt nên tính toán lại.

Lã Quân Bảo gật đầu:

- Vâng! Nhưng điệt nhi chỉ dạo một vòng núi biết đâu lão đang ẩn mặt ở một hang động nào đó chờ nghe tin tức cuộc tranh tài?

Nói xong Lã Quân Bảo đứng lên bước ra ngoài đi lững thững đến chỗ vắng người mới dùng thuật phi hành lao về phía sau núi. Lã Quân Bảo muốn nhìn lại nơi mà mẹ chàng nằm xuống và nhìn lại vực thẳm mà Lã Quân Thụy rơi xuống. Nhớ tới em Lã Quân Bảo ứa nước mắt. Thân thể bệnh hoạn của Lã Quân Thụy rơi xuống vực sâu chắc chắn không thể nào thoát chết.

Bỗng Lã Quân Bảo phát hiện một bóng người đang gục đầu tại nơi mà trước đây Ngô đại nương gục chết thê thảm. Chàng thấy đôi vai người đó run run chứng tỏ đang sụt sùi khóc. Đến gần Lã Quân Bảo mới nhận ra là Lục sư thúc Vũ Huỳnh Ngạc. Lã Quân Bảo vội hỏi:

- Lục sư thúc! Sao thế?

Vũ Huỳnh Ngạc giật mình ngước lên:

- À! Không có gì? Sư thúc nhớ đến Ngô Hiền Thục sư tỉ. Điệt nhi đến đây làm gì?

Lã Quân Bảo nói:

- Điệt nhi nhớ gia mẫu nên mới đến nơi này để nhìn lại nơi mẫu thân chết thảm để hun đúc mối thù không phút giây nào điệt nhi quên lãng.

Vũ Huỳnh Ngạc ngước nhìn lên khoảng không bao la nói không chủ định:

- Tam sư huynh và sư tỉ chết thật oan ức chết mà không thể ngờ mình chết. Ai gây ra nỗi bi thương này? Có phải...

Thấy Lục sư thúc qua xúc động Lã Quân Bảo cảm thông:

- Chết là hết sư thúc đừng bi thương nữa.

Chợt một bóng trắng đang phi thân vùn vụt phía sau rừng cây trước mặt. Lã Quân Bảo không kịp nghĩ ngợi băng mình đuổi theo.

Bóng trắng đang phi thân thẳng vào rừng cây phát hiện có người theo dõi nên dừng lại quát hỏi:

- Kẻ nào dám theo dõi bản cô nương?

Thì ra bóng trắng là một cô gái độ đôi mươi gương mặt trái xoan đôi mắt long lanh. Lưng đeo trường kiếm trông rất oai phong.

Lã Quân Bảo dừng trước mặt cô gái vòng tay hỏi:

- Tại hạ là Thiếu trang chủ Long thủ sơn trang. Còn cô nương là ai? Thân gái mà đến nơi hoang vắng này làm gì?

Cô gái áo trắng liếc nhìn Lã Quân Bảo:

- Thì ra là Thiếu trang chủ. A quên Lã đại ca tiểu muội là Ngô Ánh Tuyết con gái của Nhất trang chủ Trung Nghĩa Gia Trang.

Lã Quân Bảo không ngờ cô gái  đứng trước mặt là con gái của đại sư bá:

- Ồ! Thì ra là Ngô tiểu thư!

Ngô Anh Tuyết nguýt Lã Quân Bảo:

- Đã xưng là tiểu muội mà còn gọi là tiểu thư tiểu thư.

Lã Quân Bảo lúng túng:

- Thì tiểu muội... Ngô tiểu... à tiểu muội đi đâu mà đến nơi hoang vắng này?

Ngô Anh Tuyết có vẽ hài lòng trả lời:

- Tiểu muội phát hiện ba bóng người khả nghi phía sau núi. Khi tiểu muội đến nơi thì ba bóng người đó mất dạng nên tiểu muội nhắm hướng lao theo.

Lã Quân Bảo hỏi:

- Sao tiểu... à... muội không đến cùng sư bá mà nay đơn độc đến một mình?

Ngô Anh Tuyết chưa kịp trả lời đã nghe tiếng còi từ sơn trang rú lên gọi Lã Quân Bảo trở về. Tiếng còi rú thật khẩn cấp Lã Quân Bảo vội phi thân về sơn trang quên cả gọi  Ngô Anh Tuyết.

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét