Cánh hoa tím còn vương trên vạt tóc
Hoa biết khoe duyên, gợi dáng không em
Hay cánh hoa chỉ đua nở bên thềm
Cho nhớ nhung…mỗi chiều anh ngồi ngắm?
Khi chiều về, nhìn màu hoa say đắm
Cửa nhà em sao vẫn đóng, then cài?
Chỉ cành hoa đùa giỡn với nắng phai
Để vấn vương, đêm dài anh gối mộng…
Nhà anh cách nhà em khoảng sân rộng
Mà cớ sao, cứ mơ mộng chiêm bao?
Ước được hái cành hoa giấy anh trao…
Gởi kèm theo nụ hôn đầy thương nhớ!
Rất gần nhau, nhưng yêu thương trắc trở
Có phải tình mình tựa hoa giấy mong manh?
Theo làn gió nhẹ nghiêng rớt bên mành
Để bao chiều lòng anh sầu thổn thức
Anh phong kín niềm yêu vào ký ức
Nghe gió Đông thấm lạnh buốt vai gầy
Anh cúi nhặt cánh hoa tím lắt lay
Ép nhẹ vào trang thơ tình kỷ niệm.
Nhật Quang
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét