Thứ Bảy, 29 tháng 6, 2019

ĐƯỜNG ĐỜI - ĐÀM LAN


 
Đường đời có những khúc quanh
Nào ai biết
Sẽ vàng xanh thế nào
Có khi mơn mởn sắc đào
Có khi kín mít lối vào nẻo ra
 

NGƯỜI PHẢI TỪ CHỐI MÌNH – truyện ngắn ngắn Thiên Huy

Trong hình ảnh có thể có: 1 người, văn bản

Ra trường, tôi được quyết định về dạy ở một trường Tiểu học vùng sâu, cách thị trấn trên mười cây số. Với chiếc xe đạp cọc cạch, mỗi ngày tôi đến trường chỉ sớm được vài phút để chuẩn bị cho tiết học và mỗi lần vào trường tôi phải dẫn xe lách qua đám học trò vây quanh chiếc xe bánh mì trước cổng. Cảnh mua bán này làm tôi cảm thấy khó chịu. Đã từ lâu tôi có ý định cấm hẳn học sinh ăn quà trong trường và đề nghị với ông hiệu trưởng không cho bán hàng rong trước cổng trường. Nhưng mỗi lần lớp học đã ổn định, đứng trên bục giảng, tôi nhìn xa xa về phía người bán bánh mì đứng ngoài rào trường thì những lời sắp nói ra dường như bị nghẹn lại. Có một điều gì đó làm tôi cứ mãi băn khoăn…

CHÙM THƠ TÌNH YÊU DAY DỨT – PHẠM NGỌC THÁI

 
Lục bát 2018 Xuân Xanh
 
EM CÓ ĐƯỢC BAO PHẦN NƯƠNG NÁU TRÁI TIM ANH
                        
Câu em hỏi làm anh đau xót
Anh chỉ biết yêu, biết nhớ, biết thương
Có bao giờ chia nhỏ trái tim
Phần này cho em, phần này cho người khác.

BÓNG MƯA - Bùi Nguyên Bằng



Chiều nắng chết sấm thập thò trước ngõ
Mưa đầu mùa lấp ló phía đằng đông
Con sông cạn gồng mình chờ mưa đổ
Anh gồng mình biết quên được em không? 

Thứ Năm, 27 tháng 6, 2019

CÓ SAO ĐÂU NHỮNG SĨ TỬ CỦA BA Đinh Vương Khanh


 
Có sao đâu nếu thi hỏng lần này 
Con hãy cứ về đây trong vòng tay ba mẹ 
Sự thành bại ở đời âu cũng là số phận 
Bản thân con đã cố hết sức rồi
 

ĐỌC THƠ NGẮN CỦA LỆ THỦY – Châu Thạch

Lệ Thủy
 
Lệ Thủy không phải là người chuyên làm thơ. Tôi chỉ hân hạnh gặp cô một lần khi cô chiêu đãi cà phê vợ chồng nhà thơ Mạc Uyên Linh từ Sài Gòn ra thăm Đà Nẵng. Qua chuyện trò, tôi nhận thấy Lệ Thủy là mọt người yêu thơ thật trọng trắng. Cô quý mến, tôn trọng và tìm đến những nhà thơ vừa già, vừa xấu, vứa không có tên trong các hội đoàn hiện nay như chúng tôi. Về nhà tôi mở trang facebook của lệ Thủy mà tôi vừa kết bạn. Hóa ra Lệ Thủy cũng có làm thơ. Thơ đó chỉ là nhưng dòng ngắn gọn, thành vần do cảm  hứng bất ngờ đến trong phút giây. Tuy thế, chính nhờ vậy mà tiếng thơ của Lệ Thủy cho tôi nhiều cảm xúc, thú vị như được ăn một thứ quả nhỏ, thơm, vừa hái ngay từ trên cây xuống.
 

VƯỜN TRĂNG - Nhật Quang


Cỏ nát nhàu
Đêm vườn trăng
Quấn quít
Bầu ngực thơm
Rạo rực
Phút xao lòng
Trăng mơ huyền
Ấp e…làn y mỏng
Buông rơi mềm
Đôi bóng ngả khát mong
 

NGẪN NGƠ - Văn Lý


 
Ta đâu là thi sĩ
Mà sao mãi ngẫn ngơ
gió nhẹ cũng thẩn thờ
Lá rơi hồn xao xuyến

Thứ Năm, 20 tháng 6, 2019

ĐỌC “NGÀY SINH” THƠ HƯ VÔ – Châu Thạch

           Nhà thơ Hư Vô và Châu Thạch
NGÀY SINH
 
“Hãy để ngày ấy lụi tàn,
cái ngày mà tôi mới sinh ra đời
và cái đêm mà người ta nói rằng có một
 linh hồn được kết thành thai”
………….
Mùa qua chưa trên bãi đời dâu bể
Ai đã dài tay với mộng không thường
Ngày đếm tuổi mây sầu lên tóc rối
Mi ngỡ ngàng thấm ướt dấu mơ sương
 
Năm tháng ấy đã ghi vào bút mực
Dẫu mây bay tám hướng mười phương
Lời nhân thế mưa ru bằng nước mắt
Mặn vào lòng hay rớt giữa trùng dương
 
Hoa và lá vẫn một lòng tận hiến
Và trăng sao còn vẽ mộng bên trời
Con thuyền bé đã lẫn vào sóng biếc
Bến bờ xưa nghe lau lách lỡ bồi.
                      
Hư Vô

SA PA DU KÝ – Giang Hiền Sơn

                                            Tác giả bên tu viện Tà Phìn
 
Ở trên độ cao hơn một ngàn sáu trăm mét so với mực nước biển, Sa Pa được trời phú cho một bầu không khí vô cùng trong lành, mát mẻ với đủ những sắc thái khác nhau, khá đa dạng của tiểu vùng khí hậu ôn đới nằm giữa miền khí hậu cận nhiệt đới. Giữa bao la núi biếc trập trùng của dải Hoàng Liên Sơn hùng vĩ, với đỉnh Phan Xi Phăng dựng thẳng đứng giữa trời cao để làm thành nóc nhà của cả vùng Đông Dương rộng lớn nên thị trấn phố núi nhỏ bé nơi miền biên viễn cực Bắc này quanh năm mây phủ, nhạt nhoà khói sương. Với cái địa hình như thế, Sapa không chỉ mang trên mình những núi đồi hoang sơ, hùng vĩ mà còn có những đèo cao dốc đứng, thác đổ suối reo cùng muôn cây vạn hoa dư sức mê mẩn, quyến rũ người xem. Có lẽ vậy mà cách đây trên một trăm năm, người Pháp đã phát hiện và xây dựng chốn này thành một nơi nghỉ dưỡng lý tưởng, mát mẻ như Đà Lạt trên cao nguyên Langbiang khiến bao người về rôi lại đến như một kẻ nghiện. 

CHÊNH CHAO. - Bùi Nguyên Bằng



Em về ở lại đừng đi
Đường quê sẽ nhớ bóng khi chiều về
Bụi tre con quốc gọi nè..!
Rủ rê tu hú nhớ bè bạn xa

Chủ Nhật, 16 tháng 6, 2019

MẸ QUÊ- Nhật Quang

 

 
Mấy ngày xa quê
Me lên thành phố thăm con
Phố thị người đông
Chật chội
Xe qua khói bụi
Cả ngày Mẹ trong nhà lầm lũi
Chiều về
Mẹ nhớ lắm! khoảng trời quê
Vườn rau, luống cà, tre rợp đường đê
Đêm lạc vào cơn mê…
Cánh đồng vàng ngát gió
Níu cánh cò chơi vơi
 

MÀ SAO TÔI Bùi Nguyên Bằng



Con cá linh theo nước về đồng rộng
Hoa lục bình theo dòng nước trôi xuôi
Cọng rau muống bò đi không ngoái lại
Anh muộn tình nên luôn mãi đơn côi

Thứ Bảy, 15 tháng 6, 2019

VỀ LẠI SÔNG QUÊ - NGUYỄN AN BÌNH


 
Tôi về bên sông nằm nghe tiếng sóng
Uống cho thỏa lòng ngụm nước trên tay
Mây trắng chao ôi qua thời khát vọng
Nỗi nhớ chùng chình theo cánh chim bay.

ĐOẢN KHÚC BUỒN - MP.Trường Giang Thủy


 
Chưa thu lòng đã heo may,
Người đi để nắng vàng …phai 
cuối trời.
Hoàng hôn lạnh sắc môi cười,
Bằng lăng rụng tím góc đời quạnh hiu!
 

Nhớ chú sáu Dân - Liên Phương


 
Chiều nao đất nước sụt sùi
Tiễn Người đi một cuộc đời vì dân
Nước ơi ! Qua những thăng trầm
Sao còn trăm nỗi khó khăn bộn bề

Thứ Sáu, 14 tháng 6, 2019

THÁNG SÁU, BẤT CHỢT MƯA NGUYỄN AN BÌNH


 
Tháng sáu trời mưa phải đâu bất chợt
Tôi đợi em về qua mấy ngõ hoa
Một đóa tường vi hồng trên mái tóc
Lất phất bông lau sóng bủa giang hà.
 

PHẠM NGỌC THÁI VỚI CHÙM THƠ TÌNH THÔN NỮ


Được biết hiện tại Song Ngân xuất sắc giành được tấm vé bước vào chung kết cuộc thi Hoa khôi sắc đẹp quyền năng 2018. Trước đó cô gái sinh năm 1993 từng được biết đến khi giành được một số thành tích như Top 20 cuộc thi Qúy cô công sở 2015, Á quân cuộc thi Mr & Ms VTC 2017, Top 20 cuộc thi The Beauty 2017,...

        NGƯỜI THÔN NỮ QUÊ HƯƠNG

Em thơm thảo tựa nàng tiên trong cổ tích
Dịu mềm như áng mây bay
Hồn anh trôi theo khúc thơ say
Dẫn em qua mùa thu hoang dại.

Khúc thơ đi dạo trên đường phố Liên Phương


MỘT
Sáng nầy đường vành đai mở rộng
Tin mừng thành phố dậy ban mai
Qua Bình Lợi Gò Dưa trời gió lộng
Bước ta đi như mỗi bước từng ngày
 
Thành phố đất đai vàng chưa nghỉ
Ngõ ngách làm sao được yên lòng
Rác rưởi còn đây miền thế kỷ
Ai bận lòng Bến Nghé bợn nước sông

Thứ Ba, 11 tháng 6, 2019

HỒN QUÊ! - Văn Lý


 
Trong thơ tôi có tiếng ơi à! của mẹ
Có tiếng chìa vôi khe khẽ gọi bình minh
Có hoàng hôn tím biết sân đình
Tiếng chuông chùa ngân nga đêm tĩnh lặng

CÕI THƠ, CÕI MỘNG… - MẶC PHƯƠNG TỬ.


 
Chim nghiêng cánh mỏng trong chiều
Nắng nghiêng mỏng xuống bên lều cỏ hoa
Mây đùn dãy bạc rừng xa
Trăm con sóng gợn bóng tà huy bay.
 

Thứ Hai, 10 tháng 6, 2019

Trăng một phương trời - Nhạc Giang Thiên Tường - phỏng thơ Vũ Hoàng Chương

Nhạc : Giang Thiên Tường Phỏng thơ "Mười Hai Tháng Sáu'" của Vũ Hoàng Chương Hòa âm : Quang Đạt. Giọng ngâm : Hương Nam Giọng ca : Huỳnh Thật

CHIỀU HẠ VÀNG - Bùi Nguyên Bằng




Em qua áo mỏng lụa là
Hồn ta chết giữa đôi tà áo bay
Giật mình chiếc lá vàng phai
Rơi trên mái tóc em cài hoàng hôn

Chủ Nhật, 9 tháng 6, 2019

NHÀ GỖ NGÀY CŨ – Tùy bút Nguyễn Thị Mây

Tôi được sống trong ngôi nhà gỗ yêu thương chỉ có mấy ngày nhưng cũng đủ để ký ức đong đầy hạnh phúc và mơ ước.

CỐT – CÁCH – Tản Mạn Đàm Lan

      
   CỐT – theo nghĩa trực diện, là xương. Mỗi người đều có một khung xương cố định, khung xương cao hay thấp, ngay hay vẹo, mạnh hay yếu, đó là sự tùy nhiên mà tạo hóa lắp đặt cho mỗi hình hài. Khung xương này là phần định vị cho tầm vóc của từng bản thể. Và đương nhiên sự cao lớn bề thế vẫn luôn là một ước vọng cho tất cả.

Thứ Sáu, 7 tháng 6, 2019

TẾT ĐOAN NGỌ - MP.Trường Giang Thủy


 
Góc quen… "Tóc rối" ướt sương,
Ly cà phê đắng vướng hương hoa hồng.
Mua hoa về cúng mùng năm,
Cớ sao "Tóc rối" trầm ngâm chưa về?
 

Đêm thành phố nghe đờn ca tài tử - Liên Phương


Đêm thành phố nghe đờn ca tài tử
Điệu bổng trầm theo nhịp gõ song loan
Nếu ai đó đã một lần xa xứ
Chắc buồn thôi khi nghe được tiếng đàn
 

Thứ Ba, 4 tháng 6, 2019

ĐỌC “NGŨ NGÔN TÌNH” THƠ TRẦN MAI NGÂN – Châu Thạch

                                                             Nhà thơ Trần Mai Ngân
 
NGŨ NGÔN TÌNH
 
Ngày không mưa không nắng
Tôi chẳng vui chẳng buồn
Thời gian không gian…lặng
Một nhịp sầu đang tuôn!
 
Mây không trôi dừng lại
Im ắng trắng tinh khôi
Lời xa xôi không nói
Có nói cũng vậy thôi!
 
Ngày không Đông không Hạ
Sao sốt lạnh trong ta
Mấy cánh hoa giã biệt
Bỗng thành người lạ xa…
 
Thoáng mây mưa đã qua
Hai bàn tay rỗng tuếch
Bám tìm vào không trung
Tưởng mộng cũ trùng phùng…
 
                   Trần Mai Ngân
                      27-11-2017

MEN SẦU - MP.Trường Giang Thủy


 
Sầu tôi giờ đã lên men
Cất thành nỗi nhớ đặt tên ưu phiền…
Đã đành vắt ráo sầu riêng
Sao ai nở rót lụy phiền vào thêm 
 

Thứ Hai, 3 tháng 6, 2019

BÓNG CHUỒN ỚT - Bùi Nguyên Bằng

 


Nắng hè cháy cỏ đồng quê
Chờ cơn mưa đến hả hê tắm truồng
Ấu thơ đâu biết thẹn thuồng
Tôi em như thể con chuồn ớt bay.

Thứ Bảy, 1 tháng 6, 2019

MÙA SIM TRÊN ĐẢO - NGUYỄN AN BÌNH


 
Gió từ biển thổi về
Ngang qua vườn sim chín
Một trời hoa sắc tím
Nở rộ giữa hồn ta.
 

Có một vùng quê như thế – Bút ký La Ngạc Thụy

Trở lại thăm Tân Bình vào những ngày đầu vụ thu hoạch mía, tôi ngạc nhiên đến sững sờ: Sao mà lạ lẫm quá! Hai bên bờ kênh Tây lộng gió, từ cầu K21 bắt đầu đi vào địa phân xã, cuộc sống công nghiệp sung túc đã phô bày ra. Nhà máy chế biến tinh bột mì Tây Ninh với công suất 50 tấn tinh bột/ngày và nhà máy mía đường Biên Hoà công suất 2.500 tấn mía cây/ngày mọc lên sừng sững nhưng không ngăn được những cơn gió thồi lồng làm lã ngọn mía trong vùng nguyên liệu đang chờ thu hoạch. Năm mới thành lập xă, vùng đất này bạc màu, cằn khô, đến cây mì là loại cây có sức chịu đựng nắng gió mà vẫn tong teo lá cuốn con sâu. Thế mà, giờ đây trước mắt tôi, trên khoảng trời mây trắng là những ống khói của hai nhà máy đang tuôn những cuộn khói cũng trắng như mây trời, ngầm chứa sức sống tràn đầy của những nông dân chân lấm tay bùn ngày nào nay đã trở thành công nhân nhà máy.