Thứ Ba, 1 tháng 3, 2022

Xuân về trên xóm cửa sông - Chùm thơ Lê Thanh Hùng

  


Xuân về trên xóm cửa sông

 

Đêm quẩn rối chuyện đời thưa nhặt

Lãng đãng trôi, dấu lặng thiệt thà

Nghe xốc nổi bao điều khúc mắc

Tiếng cựa mình của hạt phù sa ...

                       *

Trong nhịp sóng cửa sông giăng bủa

Lạc loài trôi, hoang vắng dập dềnh

Niềm thương nhớ, bờ tre, gốc lúa

Nghịch dòng triều, đổ nước mông mênh

                       *

Xa lắm rồi sắc hương đồng bãi

Có theo em, về với quê chồng?

Như hạt phù sa dùng dằng vin lại

Ký ức mịt mờ, mưa trên bến sông ...

                      *

Ủ làm chi, trong lòng điều thất vọng

Cuộc sống đi qua, ngày mới đong đầy

Sao lướng vướng, cứ treo chiều mở, đóng

Kìa gió xuân về, líu ríu vờn lay

                      *

Khoe áo mới, trong sắc màu tươi sáng

Lấn cấn đường xa, bước nhỏ reo vui

Mây trắng lắm, bay ngang trời lãng mạn

Như trôi xa, bao ẩn ức ngậm ngùi ...

VÀI CẢM NGHĨ KHI ĐỌC BÀI THƠ “Ở LẠI” CỦA ĐẶNG XUÂN XUYẾN - Vũ Thị Hương Mai

 



*

Bài thơ "Ở lại" là một trong số các bài thơ tình hay của nhà thơ Đặng Xuân Xuyến! Ngôn từ và hình ảnh trong bài thơ thật bạo liệt và táo bạo, đậm chất phồn thực nhưng không hề mảy may khiêu dâm, tục tĩu.

 

Ở LẠI

 

Thì cứ lại đây. Ngồi xuống đây

Nhấp chén rượu thơm ủ lâu ngày

Ngoài kia mưa gió nhiều như thế

Ở lại đi em. Mai hãy về.

 

Ta biết sự đời cũng nhiêu khê

Mười hai bến nước lắm ê chề

Em về hay ở đều như thế

Ngang dọc miệng đời chẳng bớt chê.

 

Thôi ở lại đây. Nghỉ lại đây

Ngực ta làm gối thật êm dầy

Tay ta làm nệm nhung rất ấm

Em quấn thân ta tựa chăn mềm.

 

Ta muốn đêm này em với ta

Quyện từng hơi thở trộn thịt da

Ưu phiền cứ mặc trôi theo gió

Nào hãy cùng ta dạo bến mơ.

*.

Hà Nội, chiều 04.09.2014

ĐẶNG XUÂN XUYẾN

(In trong tập CƯỠNG XUÂN ; Nhà xuất bản Hội Nhà Văn 2017)

Thứ Bảy, 26 tháng 2, 2022

Đại hội Hội Nhà văn Cần Thơ khóa VII bầu 7 Ủy viên Ban Chấp hành

 

Vanvn- Ngày 26.2, tại thành phố Cần Thơ, đã diễn ra Đại hội Hội Nhà văn Cần Thơ lần thứ VII, nhiệm kỳ 2021-2026, bầu ra Ban Chấp hành Hội gồm 7 người, trong đó nhà thơ Nguyễn Trung Nguyên được tín nhiệm làm Chủ tịch.

Đoàn Chủ tịch Đại hội Hội Nhà văn Cần Thơ lần thứ VII

Nhớ đêm trăng tím thu xưa - Thơ La Ngạc Thụy

 



em thon thả trước hoàng hôn tím ngát
giọng ai ru hời man mác gợn sóng tình yêu nghiêng trăng
em hiện về như tranh thủy mạc
phất phơ lụa thỏng sương giăng

MỘT THỜI LỠ YÊU - Sáng tác của Giang Thiên Tường - Tiếng hát: Thảo Phạm

 

MỘT THỜI LỠ YÊU

Sáng tác của Giang Thiên Tường

Tiếng hát: Thảo Phạm

Thứ Năm, 24 tháng 2, 2022

Nhà thơ Trần Nhã My được kết nạp vào Hội Nhà văn Việt Nam

 

BTN - Ngày 14.2, tại trụ sở Hội Nhà văn Việt Nam (phường Nguyễn Du, quận Hai Bà Trưng, Hà Nội), Ban Chấp hành Hội Nhà văn Việt Nam tổ chức lễ trao giải thưởng văn học và kết nạp hội viên năm 2021. Đến dự có ông Nguyễn Trọng Nghĩa- Bí thư Trung ương Đảng, Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương; nhà thơ Nguyễn Quang Thiều- Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam.




Chủ biên sách Tiếng Việt 1 – bộ Kết nối tri thức với cuộc sống trả lời về ý kiến ‘không dạy chữ P’ - VĨNH HÀ/TTO

 

Vanvn- PGS.TS Bùi Mạnh Hùng, Tổng chủ biên kiêm Chủ biên sách giáo khoa Tiếng Việt – bộ Kết nối tri thức với cuộc sống – khẳng định không có chuyện sách bỏ chữ ‘P’.

Ông Bùi Mạnh Hùng khẳng định: Bảng chữ cái trong sách giáo khoa (SGK) Tiếng Việt 1 – bộ Kết nối có đầy đủ 29 chữ cái theo quy định của Bộ Giáo dục – đào tạo (trang 12, tập 1). Đây là quy định “cứng”, không có bất kỳ bộ SGK nào dám thay đổi và không có lý do gì để thay đổi.

Ở nhiều bài học trong bộ sách này, học sinh được học và luyện viết chữ “P” qua ngữ liệu là những từ như đèn pin, cặp da, cá mập, lốp xe, tia chớp, bếp, bìm bịp, búp sen… (trang 78, 118, 120, 124… tập 1). Ở tập 2, trong các văn bản đọc thì số các từ có chữ P không thể tính hết.

Vì vậy, ý kiến cho Tiếng Việt 1 – bộ Kết nối không dạy chữ P là hoàn toàn không có cơ sở.

Sách Tiếng Việt 1 – Bộ Kết nối tri thức với cuộc sống (NXB Giáo Dục Việt Nam) đang gây chú ý vì quan điểm biên soạn trong việc dạy chữ ‘P’ – Ảnh: T.L

CÒN MỘT CHỖ TÔI VỀ… - Thơ Nguyễn Sông Trẹm

 



 

Cũng may còn một chỗ tôi về!

Trăm nẻo đường đời  một nẻo quê

Nghiêng vai rủ hết sầu lữ thứ

Bên sông chiều vọng tiếng tàu ghe …

 

Thứ Tư, 23 tháng 2, 2022

ÁO LỤA HỒN THƠ - Thơ Bùi Nguyên Bằng


 


Áo xanh vàng đỏ...Rập rình
Mùa xuân thức giấc giật mình khai hoa
Hương mùa lan tỏa bay xa
Hồn ta chết điếng theo tà áo em

Thứ Ba, 22 tháng 2, 2022

CÀNH PHƯỢNG VEN SÔNG - Thơ MP. Trường Giang Thủy

 


Sông dài nước chảy trôi xuôi,

Trơ vơ cành phượng ngậm ngùi bến xưa.

Giao mùa lúc nắng lúc mưa,

Tha nhân trễ chuyến đò – trưa nước ròng!

 


Trăng tròn rồi lại khuyết dần,

Thủy triều lên xuống bao lần đầy, vơi...

Đò dọc trôi tít chân trời,

Dòng sông vẫn chảy một đời  thênh thang!

 

Chủ Nhật, 20 tháng 2, 2022

Đọc bài thơ Tôi Tìm Tôi... của Vĩnh Thuyên - La Ngạc Thụy

 


Vĩnh Thuyên làm thơ từ những ngày còn ngồi trên ghế nhà trường. Vậy mà đến nay đã hơn 40 năm giọng thơ của anh vẫn không thay đổi. Thơ Vĩnh Thuyên thường xuất hiện trên Wisite Đất Đứng (datdung.com), mỗi bài đều toát lên nỗi khoắc khoải về cuộc đời, cuộc tình nhưng lại mang nét đặc trưng riêng, không lẩn vào nhau. Đọc thơ Vĩnh Thuyên người đọc cũng khoắc khoải theo anh. Bài thơ “Tôi tìm tôi” là bài thơ mới nhất đăng trên trang thơ riêng của anh là sự chiêm nghiệm về cuộc đời mà anh viết để tặng cho một người bạn thân thiết cũng không thoát khỏi nỗi niềm khoắc khoải vốn là đặc sản của anh.

Bốn Mùa Hoa Nở Yêu Thương - Thơ Nhật Quang

 


 

Xuân sang hé nở Tầm xuân

Hoa  Đào hồng thắm bên sân nắng vàng

Nhánh  Mai khoe sắc nồng nàn

Hướng Dương rực rỡ, rộn ràng bên hiên

Thứ Năm, 17 tháng 2, 2022

Tản mạn tháng ba - Thơ Vũ Thiện Khái

 



 

Tháng ba nhớ bạc mái đầu

Nhìn đâu cũng rợn một mầu cỏ xanh

 

Mùa xuân đong tiếng ai cười - Chùm thơ Lê Thanh Hùng

 


Mùa xuân đong tiếng ai cười

 

Trúc trắc cười, xô váy lệch

Theo chiều, nắng chảy đòng đưa

Bến vắng tình trôi đâu hết

Còn đây, góc gió đánh lừa

                 *

Im nghe tiếng chiều rạo rực

Lặng ru trên lá quên mùa

Ai cười mong manh, ẩn ức

Bao điều may rủi, được thua ...

                 *

Chìm trôi tháng ngày ảo vọng

Chiều giăng mắc bẫy nơi này

Đan cài, dáng xưa lóng ngóng

Tiếng cười, rơi cạn tầm tay

                  *

Theo chiều gió đưa mùa đến

Xuân về nắng mới vờn lay

Quay ngang cái nhìn lơ đễnh

Tiếng cười ngưng đọng, đong đầy ...

 

Thứ Ba, 15 tháng 2, 2022

Nhật Quang Kiếm phổ - Tiểu thuyết dã sử La Ngạc Thụy (Chương bảy)

 


CHƯƠNG BẢY

CUỘC HỘI VÕ BẤT THÀNH



KỲ 30:

 

Còn lại một mình Ngô Anh Tuyết cảm thấy cô đơn. Từ ngày lớn lên nàng chỉ biết tình thương của mẹ còn cha thì dường như ông chưa bao giờ cho nàng một nụ cười. Trong tâm tưởng của gia phụ đang chất chứa một nỗi niềm u uất nào đó. Lúc nào ông cũng thẩn thờ nhắc mãi đến cái chết cuả Tam sư thúc. Anh Tuyết có hỏi nhưng không bao giờ gia phụ trả lời rõ ràng ông chỉ úp mở ấm ức.

HươngThầm Em Bay - Thơ Bùi Nguyên Bằng



Mùa xuân mai nở mộng vàng
Ta nghe nhan sắc rộn ràng tuổi xuân
Em vàng áo lụa tình nhân
Nở mùa xuân chín mộng gần chấm yêu

Thứ Bảy, 12 tháng 2, 2022

VỀ - Thơ Nguyễn Sông Trẹm



 

Về nghe tiếng của dòng sông

Chảy miên man giữa chiều không lạnh đầy

Bến bờ lớp lớp mưa bay

Thương con nước chở bóng mây xa nguồn…

Thứ Sáu, 11 tháng 2, 2022

Truyện vui ngày Tết - Sưu tầm

 



Thưởng Tết của sếp
 
Cuối năm tổng kết công ty, sếp vui vẻ thông báo:
– Năm nay các bạn làm việc rất tốt. Lợi nhuận của công ty đã tăng một cách đáng kể. Để thưởng cho các bạn, tôi sẽ phát cho mỗi người một tấm séc trị giá 5 triệu đồng…Truyện vui ngày Tết
Tất cả nhân viên công ty vỗ tay rào rào tán thưởng. Sếp tiếp lời: – Nếu năm sau các bạn vẫn làm việc nhiệt tình như thế này, hãy đem tờ séc đó đến gặp tôi và tôi sẽ… k‎ý chúng.
——————–————————————–

Thứ Tư, 9 tháng 2, 2022

MÀU NẮNG THÁNG GIÊNG - Thơ Nguyễn Sông Trẹm

 



 

Vẫn còn đó hàng cây xanh lá mới

Xanh màu trời trong mắt nắng tháng giêng

Nghe từng ngày mang mùa qua rất vội

Còn  bên đời tôi lạc giữa chung chiêng

CẢM NHẬN VỀ BÀI THƠ "BỎ YÊU" CỦA ĐẶNG XUÂN XUYẾN - Vũ Thị Hương Mai

 



Tựa đề bài thơ là "Bỏ Yêu", nhưng câu thơ đầu tiên của "Bỏ Yêu" lại là: "Em nhắn gửi ta mấy ý yêu". Có thật anh sẽ "bỏ yêu" không Đặng Xuân Xuyến? Bỏ yêu mà đọc thư, đọc lời "em nhắn gửi ta" lại để ý được những ẩn ý sâu dưới lớp ngôn từ được ngụy trang khéo léo bằng lời "em nhắn gửi" là "mấy ý yêu"? Đọc những lời "em nhắn gửi ta" chỉ thấy những hình ảnh gợi nhớ gợi thương: "mây lãng đãng" "quắt quay chiều" / "hanh hao nắng" "se se lạnh" / "lá rụng nhiều"... Những hình ảnh chi tiết, cụ thể như thế, với không gian, thời gian cũng cụ thể và chi tiết như thế thì thử hỏi gã trai với những thi phẩm như: "Say yêu", "Khát yêu", "Cuồng yêu", “Còn yêu”... có thật sự sẽ "Bỏ Yêu"? Tôi không tin và bạn đọc chắc cũng không tin vì những câu thơ của anh đã mách bảo người đọc là anh đang dối lòng, anh đang rất nhớ người yêu đấy.

Thứ Hai, 7 tháng 2, 2022

Nhật Quang kiếm phổ - Tiểu thuyết dã sử La Ngạc Thụy (CHƯƠNG SÁU)

 


CHƯƠNG SÁU

TRUY TÌM THỦ PHẠM

KỲ 25:

 

Lã Quân Bảo trước khi trúng tả chưởng của gã áo đen bay qua bên kia vực thẳm và chứng kiến cảnh tượng đau lòng. Lã Quân Thụy bị một gã áo đen khác đánh rơi xuống vực thẳm muôn trùng. Lã Quân Bảo chỉ kịp thét lên:

         - Em!

Rồi rơi xuống nằm im lìm.

Không biết trải qua thời gian bao lâu Lã Quân Bảo tỉnh dậy. Đầu tiên cậu bé cảm nhận mình đang ở trong một hang động mường tượng chung quanh có bảy lão già đang chăm chú nhìn cậu.

Khi thấy Lã Quân Bảo cựa mình mở mắt một lão nói:

- Nội thương khá nặng chú bé đã bất tỉnh hai đêm một ngày. Lão già mù hãy xem lại kinh mạch thế nào?

Thì ra họ là Thất Kiệt Quái nhân. Khi nhận được tin Hoàng đế Quang Trung băng hà phu thê Đệ nhất kiếm tiên âm thầm rời bỏ hoàng cung xuôi về Nam. Thất Kiệt Quái Nhân vội vàng đuổi theo với tâm nguyện sống cùng bên nhau như lời thề kết nghĩa trên lưng chừng núi Ngũ Hành năm nào. Dò tìm mãi mới biết phu thê Lã Mai ẩn cư trong vùng núi này. Nhưng do Thất Kiệt Quái Nhân đi từ trên xuống còn phu thê Lã Mai theo đường về Gia Định rồi mới đi ngược lên. Cho nên cả hai nhóm người cùng ở chung nhau một cụm núi nhưng Thất Kiệt Quái Nhân cư trú ở Hổ Sơ còn trang trại của Lã Mai lại nằm bên kia Linh Sơn.

Một buổi chiều khi đuổi theo một con linh điểu đến một thung lũng ngăn cách giữa hai ngọn núi. Thất Kiệt Nguyễn Gia Phong phát hiện linh điểu đang cắp một cậu bé trong đôi móng vuốt. Thất Kiệt vội tung chưởng vào thân linh điểu. Con chim trúng thương vội thả cậu bé dưới chân ra và bay vút vào trời cao. Thất Kiệt bỏ mặc con linh điểu tung người lên đón lấy cậu bé lúc còn lơ lững trên không. Cậu bé đang trong trạng thái bất tỉnh và mang nội thương khá trầm trọng.

Thất Kiệt vội mang cậu bé về ngay hang động giao cho các lão dùng nội lực chữa thương. Còn lão  cùng với lão Ngũ Kiệt Trương Tín băng mình đến nơi linh điểu cắp thân thể cậu bé. Do vậy khi năm gã áo đen bịt mặt sang tìm thân xác Lã Quân Bảo đã mất tích không để lại dấu vết. Lúc lão Thất Kiệt và Ngũ Kiệt trở lại năm gã đã bỏ đi. Hai lão phát hiện sợi dây thừng còn vắt ngang thung lũng nên dùng khinh công lướt mình sang bên kia. Trước mắt hai lão là một xác chết.

Hai lão vội đến quan sát và khi nhìn thấy đã thốt lên kinh ngạc:

- Nhất Phụng Ngô Hiền Thục tiểu muội đây mà. Ai đã ra tay sát hại thảm khốc thế này? Cậu bé lúc nãy chắc chắn là con của Lã đệ. Vậy cả nhà của Lã đệ bị thảm sát rồi chăng?

Ngũ Kiệt vội ôm thân xác của Nhất Phụng lên trong lúc Thất Kiệt nhìn quanh mong tìm kiếm một dấu vết nào đó mà kẻ thù còn để lại. Cuối cùng Thất Kiệt phát hiện một thẻ bài in hình rồng bay chói lấp lóa trên bãi cỏ. Lão cuối xuống nhặt lên và cùng Ngũ Kiệt mang thi thể của Nhất Phụng quay trở về hang động. Sáng hôm sau Thất Kiệt Quái Nhân đem thân xác của Nhất Phụng an táng dưới chân núi. Bảy lão vô cùng bi thương và tự hứa với lòng sẽ tìm ra manh mối kẻ thù đã gây ra thảm cảnh này. Bảy lão cũng thắc mắc không hiểu Lã đệ đã đi đâu? Còn sống hay đã chết? Tất cả phải chờ Lã Quân bảo tỉnh dậy.

Chủ Nhật, 6 tháng 2, 2022

Tình Em Mùa Xuân - Thơ Nhật Quang

 



 

Tháng Giêng hoa thắm

môi cười

Hồn anh chết đuối

giữa trời Xuân lay

Bởi em

dáng liễu mơ say

Trái yêu chín đỏ

hây hây má hường

Mùa xuân nào đã đi qua - Chùm thơ Lê Thanh Hùng


  

Mùa xuân nào đã đi qua

 

Xem ti vi, thấy gương mặt hao hao

Của người đàn bà, cắn môi bật khóc

Trong tàn chiều, ngồi một mình cô độc

Bên hiên nhà, dưới vòm lá xanh xao

                        *

Đắm chìm trong chiếc bóng của riêng mình

Lặng lẽ ngước nhìn ti vi đang nói

Hình như ngoài kia, có ai đang gọi

Cây lá trong vườn, đứng gió lặng thinh ...

                        *

Chiều cuối năm, bóng nắng trãi mênh mông

Người đàn bà qua những ngày trận mạc

Ngồi bên ti vi, chương trình đang hát

Lẩm bẩm lần theo “Tải đạn, qua sông” ...

                        *

Có một dòng sông, dạt bến xuân thì

Cây sung trắng gốc, một thời con gái

Đội hình đi qua sao còn ngoảnh lại?

Rớt những tiếng cười, sông chảy cuốn đi ...

                        *

Ơi bao mùa xuân, lần tuổi đi qua

Không tiếc nuối gì, những điều đã chọn

Dù thưa vắng dần, những chiều đưa đón

Ngõ hẹp lối mòn, chìm khuất mờ xa

                        *

Sợi nắng cuối ngày, lấp lóa vờn xoay

Có một ngày xưa, reo vang vọng mãi

Chấp hết tháng năm trĩu đời bươn trải

Ngồi trong chiều nồng dịu nỗi nguôi ngoai ...

                                                          

 X/2016

Thứ Bảy, 29 tháng 1, 2022

365 – 2021 - Thơ Đàm Lan

 



 

 

Chắn chắn rồi không trừ một ai

Nhìn lại con số ngày

Nhìn lại con số năm

Tự thống kê từng khúc đoạn

Bao biến động bất kỳ

Khốn khó bủa vây

Thứ Sáu, 28 tháng 1, 2022

NẮNG XUÂN - Thơ Nhật Quang


 
Xuân về ong, bướm rong chơi

Giêng hai biêng biếc hoa tươi dịu dàng

Hình như mây cũng nồng nàn

Lững lờ trong nắng hanh vàng mơ Xuân

Thứ Năm, 27 tháng 1, 2022

NHÂN NĂM DẦN, BIỆN HỘ CHO “NHỚ RỪNG” THƠ THẾ LỮ - Châu Thạch

 



NHỚ RỪNG 

 

Tác giả: Thế Lữ  

Tặng Nguyễn Tường Tam  

 

(Lời con Hổ ở vườn Bách thú)  

 

Gặm một khối căm hờn trong cũi sắt,  

Ta nằm dài, trông ngày tháng dần qua.  

Khinh lũ người kia ngạo mạn, ngẩn ngơ,  

Giương mắt bé riễu oai linh rừng thẳm  

Nay sa cơ, bị nhục nhằn tù hãm  

Để làm trò lạ mắt, thứ đồ chơi.  

Chịu ngang bầy cùng bọn gấu dở hơi,  

Với cặp báo chuồng bên vô tư lự.  

Ta sống mãi trong tình thương nỗi nhớ,  

Thủa tung hoành, hống hách những ngày xưa.  

Nhớ cảnh sơn lâm, bóng cả, cây già,  

Với tiếng gió gào ngàn, với giọng nguồn hét núi,  

Với khi thét khúc trường ca dữ dội  

Ta bước chân lên, dõng dạc, đường hoàng,  

Lượn tấm thân như sóng cuộn nhịp nhàng,  

Vờn bóng âm-thầm, lá gai, cỏ sắc.  

Trong hang tối, mắt thần khi đã quắc  

Là khiến cho mọi vật đều im hơi.  

Ta biết ta chúa tể muôn của loài  

Giữa chốn thảo hoa, không tên không tuổi.  

Nào đâu những đêm vàng bên bờ suối,  

Ta say mồi đứng uống ánh trăng tan?  

Đâu những ngày mưa chuyển bốn phương ngàn  

Ta lặng ngắm giang san ta đổi mới?  

Đâu những bình minh cây xanh nắng gội  

Tiếng chim ca giấc ngủ ta tưng bừng?  

Đâu những chiều lênh láng máu sau rừng  

Ta đợi chết mảnh mặt trời gay gắt  

Để ta chiếm lấy riêng phần bí mật?  

Than ôi! thời oanh liệt nay còn đâu?  

Nay ta ôm niềm uất hận ngàn thâu  

Ghét những cảnh không đời nào thay đổi,  

Những cảnh sửa sang, tầm thường, giả dối:  

Hoa chăm, cỏ xén, lối phẳng, cây trồng;  

Giải nước đen giả suối, chẳng thông dòng  

Len dưới nách những mô gò thấp kém;  

Dăm vừng lá hiền lành không bí hiểm  

Cũng học đòi bắt chước vẻ hoang vu  

Của chốn ngàn năm cao cả, âm u.  

Hỡi oai linh, cảnh nước non hùng vĩ!  

Là nơi giống hùm thiêng ta ngự trị,  

Nơi thênh thang ta vùng vẫy ngày xưa  

Nơi ta không còn được thấy bao giờ!  

Có biết chăng trong những ngày ngao ngán  

Ta đang theo giấc mộng ngàn to lớn  

Để hồn ta phảng phất được gần ngươi  

Hỡi cảnh rừng ghê gớm của ta ơi!  

                           

 1936 

Thứ Ba, 25 tháng 1, 2022

ĐÓN NĂM DẦN BÀN VỀ “ĐÓN NĂM MÙI” THƠ ĐƯỜNG LUẬT CỦA LA THỤY - Châu Thạch

    

Nhà thơ La Thụy

  

    La Thuỵ, một nhà thơ được mến mộ, còn là chủ nhân nhiều trang blogspot uy tín tại VN . “Đón Năm Mùi” là một bài thơ Đường luật ông sáng tác vào năm Mùi nào đó trước đây. Nhân mùa xuân năm Nhâm Dần sắp đến.  Châu Thạch xin có một vài cảm nhận về bài thơ nầy, để đọc nó, ta thưởng thức những điều lạ trong mùa xuân xa xôi của lịch sử . Bài thơ như sau: 

  

           ĐÓN NĂM MÙI 

 

Tân niên rộn rã bước Dương ông  

Chào đón xuân tươi, vẫy nắng hồng  

Tô Vũ lưu danh bền dạ thép *  

Bá Hề nức tiếng vững gan đồng **  

 Dán sừng lệ tết ca vang xóm  

Chuốc chén tình xuân tỏa ấm phòng  

Sáng giá “đầu dê”hàng chính hiệu 

Năm Mùi sung mãn đẹp lòng không? 

                                          

La Thuỵ 

 

Thứ Hai, 24 tháng 1, 2022

Kháng ngôn - Thơ La Ngạc Thụy

 




Chợt cúi xuống thấy mình cao hơn thiên hạ
Từ một chiều thu có nhiều lá bay
Như đày đọa người mang thân con gái
Trời bắt ta yêu, trời bắt ta thôi!

VỀ THEO MÙA XUÂN - Thơ Nguyễn Sông Trẹm

 



 

Về để nghe chiều rơi trên sóng

Con sông dài kể nỗi chờ mong

Một năm xa nghe chừng lâu lắm

Những mùa đi chưa mỏi bước chân…

Chủ Nhật, 23 tháng 1, 2022

TÔI VÀ BẠN - Thơ Đàm Lan

 


 

Tôi và bạn có thể song hành cùng nhau qua một tuyến đường

Có thể chia nhau một miếng bánh một chai nước và cả chiếc khăn giấy lau tay

Có thể nói cùng nhau bao thứ chuyện trên trời dưới đất

Để khi đến trạm dừng đôi ngả còn ngoái chào nhau

Thứ Bảy, 22 tháng 1, 2022

Nở Mùa Xuân Yêu - Thơ Nhật Quang

 



 

Xua giá Đông, ánh Xuân về phiêu lãng

Én bay về trải rộng muà nắng thơm

Lung linh vai lụa hong ngày mới

Đón đợi một tình yêu vấn vương