Hiển thị các bài đăng có nhãn Mai Thanh. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Mai Thanh. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, 4 tháng 1, 2022

CÕI NGƯỜI - Thơ Mai Thanh

 



Rủ mây phủ xuống cõi đời
 
Vuốt ve an ủi những lời kêu than
 
Mời trăng ghé cõi nhân gian
 
Bộn bề tiếng nấc ngổn ngang tiếng buồn
 
Gọi mưa thả nước cuối nguồn
  
May chăng rửa sạch mảnh hồn đi hoang  
 
Gió chiều thả bước lang thang
  
Có làm dịu lửa chang chang nắng ngày

Thứ Hai, 3 tháng 1, 2022

ĐÊM GIÁNG SINH - Thơ Mai Thanh

 



Anh dắt tay em
Ta vào lễ nhà thờ
Kia Hang Đá xước xơ
Đây não nề Máng Cỏ
Tiếng Chúa khóc chào đời
Hay mùa đau nức nở:
Thập tự bêu mình
Câu rút quằn đinh...
Đời nối tiếp đời
Vẫn mãi cuộc nhân sinh:
Câu rút dẫu không
Mà bàn tay tóe máu
Thập tự không còn
Mà bêu mình vì quyền sống
Thuở xưa là Chúa
Bao đời là chiên

Thứ Bảy, 1 tháng 1, 2022

Bình luận ngắn bài thơ “Ngủ” - Mai Thanh

 




NGỦ

Nguyễn Thanh

Cánh buồm ngủ ở dòng sông

Lời ru ngủ giữa mênh mông câu hò

Mái chèo ngủ ở con đò

Nhịp cầu ngủ giữa đôi bờ yêu thương

Hàng cây ngủ ở con đường

Cá tôm ngủ giữa ao chuôm nước đầy

Hạt mưa ngủ ở tầng mây

Con chuồn ngủ giữa ngọn cây la đà

Bé ngoan ngủ ở tay bà

Con ong ngủ giữa nhụy hoa tím hồng

Lúa ngô ngủ ở trên đồng

Mẹ cha không ngủ lưng còng vì con.

*

Thứ Sáu, 24 tháng 12, 2021

RU MÌNH - Thơ Mai Thanh



Từ
...
RU TÌNH
Trịnh Công Sơn
 
Ru em đầu cơn gió, em hong tóc bên hồ
Khi sen hồng mới nở, nụ đời ôi thơm quá
Ru em tình khi nhớ, ru em tình lúc xa
Ru cho bầy lá nhỏ, rụng đầy một mùa Thu
 
Ru khi mùa mưa tới, ru em mãi yêu người
Ru em hoài bé dại, một hồn thơm cây trái
Ru em chờ em nói, trên môi tình thoát thai
Ru em ngồi yên đấy, ru tình à ..ơi
 
Ru người ngồi mãi cùng tôi
Ru người ngồi mãi cùng tôi
Ru em hài nhung gấm, ru em gót sen hồng
Ru bay tà áo rộng, vượt tình tôi chấp cánh
 Ru trên đường em đến, xôn xao từng tiếng chim
Ru em là cánh nhạn, miệng ngọt hạt từ tâm
 
Ru em tình như lá, trăm năm vẫn quay về
Môi em là đốm lửa, cuộc đời đâu biết thế
Xin em còn đâu đó, cho tôi còn tiếng ru
Ru em ngồi yên đấy, tôi tìm cuộc tình cho.

Thứ Ba, 21 tháng 12, 2021

BÀI THƠ VỀ MẸ CỦA NGUYỄN DUY - Cảm nhận T.S Mai Thanh


 
NGỒI BUỒN NHỚ MẸ TA XƯA

Bần thần hương huệ thơm đêm
Khói nhang vẽ nẻo đường lên niết bàn
Chân nhang lấm láp tro tàn
Xăm xăm bóng mẹ trần gian thuở nào
Mẹ ta không có yếm đào
Nón mê thay nón quai thao đội đầu

Rối ren tay bí tay bầu
Váy nhuộm bùn, áo nhuộm nâu bốn mùa

Cái cò... sung chát đào chua...
Câu ca mẹ hát gió đưa về trời
Ta đi trọn kiếp con người
Vẫn không đi hết mấy lời mẹ ru

Bao giờ cho tới mùa thu
Trái hồng trái bưởi đánh đu giữa rằm
Bao giờ cho tới tháng năm
Mẹ ra trải chiếu ta nằm đếm sao

Ngân Hà chảy ngược lên cao
Quạt mo vỗ khúc nghêu ngao thằng Bờm...
Bờ ao đom đóm chập chờn
Trong leo lẻo những vui buồn xa xôi

Mẹ ru cái lẽ ở đời
Sữa nuôi phần xác, hát nuôi phần hồn
Bà ru mẹ... mẹ ru con
Liệu mai sau các con còn nhớ chăng

Nhìn về quê mẹ xa xăm
Lòng ta - chỗ ướt mẹ nằm đếm mưa
Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa
Miệng nhai cơm búng, lưỡi lừa cá xương

Trọn đời nhớ mẹ ta xưa

Nguyễn Duy  

Thứ Bảy, 18 tháng 12, 2021

LỜI RU CỦA MẸ - Thơ Mai Thanh



Con ơi!
Mẹ dạy điều này:
“Cướp đêm là giặc
Cướp ngày là quan”
Ăn no ngủ kỹ
Hiền ngoan
Mai ngày
Chớ địu bồ tham

Thứ Sáu, 17 tháng 12, 2021

VỀ BÀI THƠ “MẸ” CỦA MINH THÁI - TS Mai Thanh

 


MẸ
(Kính tặng Mẹ)
MINH THÁI
 
Lễ Vu Lan…
Con làm thơ tặng Mẹ
Đóa hồng ơi!
Hãy nói giùm tôi:
Cuộc đời này
Ai yêu thương Mẹ nhất?
Trong mắt con
Mẹ tuyệt nhất trên đời!
Mẹ cho con
Tình thiêng liêng cao cả
Lòng bao dung
Như Đức Phật từ bi
Mang thai con
Chín tháng trời ròng rã
Tạo cho con
Gấm vóc hình hài
Mẹ cơ cực
Nuôi con khôn lớn
Nâng bước con
Chập chững vào đời…
Để bây giờ
Con đã thành bà ngoại
Mẹ đã già rồi
Thương quá
Mẹ ơi!
Con chúc Mẹ
Vui sống thảnh thơi
Mạnh khỏe bình an
Sống lâu trăm tuổi
Như Bách
Như Tùng
Cây cao
Bóng cả
Che chở con
Râm mát cuộc đời
Ngàn năm sau
Trở lại kiếp luân hồi
Vẫn xin được
Làm con của Mẹ
Dẫu có phải đớn đau trần thế
Con vẫn
Trong vòng tay Mẹ
Mẹ ơi!..
 
MINH THÁI

Thứ Tư, 15 tháng 12, 2021

VỀ BÀI THƠ “HƯ VÔ” CỦA QUANG HUY - TS Mai Thanh

 



 HƯ VÔ 


Cái gì cũng có một thời
Bao nhiêu máu chảy trong lời vua ban
Cái gì rồi cũng tiêu tan
Bao nhiêu xương trắng nằm oan dưới mồ
Cái gì rồi cũng hư vô
Bao nhiêu tượng gỗ lên chùa ngồi chơi
Cái gì rồi cũng rụng rơi
Qủa trên Vườn Cấm, hoa nơi Địa Đàng
Chỉ còn mãi với thời gian
Tình yêu tự thuở hồng hoang dại khờ
Gắng ngồi viết cạn bài thơ
Bài thơ rồi có hư vô như mình?


Quang Huy 

Thứ Ba, 14 tháng 12, 2021

LÃNG ĐÃNG TÂY HỒ - Thơ Mai Thanh


 

Man mác heo may
Anh như tỉnh, như say
Chân bước đường Cổ Ngư xưa
Một chiều nhung nhớ
Hồ Tây đượm màu xanh cỏ
Như thuở ấy Dâm Đàm
Bước tới Nghi Tàm
Chưa tết đến vẫn vào vườn hoa tết
Anh mê mải tìm hoa
Đây quất, đây đào
Cùng những gốc mai tụ nhựa
Hẹn mùa xuân tới, ơi em!
Nghe trong ta khắc khoải nỗi niềm:
Một cõi tri âm
Một miền quen nẻo
Gặp nữ sĩ Xuân Hương
Nền nã, đung đưa

Thứ Hai, 13 tháng 12, 2021

HỒN SÁCH - Truyện ngắn Mai Thanh



Vào thời điểm giữa những năm 60 của thế kỷ trước, Khoa được điều động từ Trường Đại học Tổng hợp Hà Nội (nay là Trường đại học khoa học xã hội và nhân văn quốc gia) về làm biên tập viên tại một tờ báo trung ương có trụ sở đóng ở trung tâm Hà Nội. Anh  được cơ quan bố trí nhà ở tại một khu tập thể gần Nhà hát lớn thành phố. Từ nhà Khoa ở ra hiệu sách Tràng Tiền chỉ cách hơn trăm mét. Là người rất yêu sách, nên vào những ngày chủ nhật, Khoa hầu như luôn có mặt ở hiệu sách lớn nhất này của Hà Hội, thậm chí lớn nhất miền Bắc thời bấy giờ. Hiệu sách được bố trí từng căn hàng với các loại sách khác nhau – sách chính trị- xã hội, sách khoa học- kỹ thuật, sách văn học, sách nghệ thuật... Căn hàng sách văn học lôi cuốn Khoa nhiều nhất. Lôi cuốn, trước hết là do sách, bởi anh rất yêu sách văn học; song, tiếp theo là lôi cuốn bởi, ở đó người đứng bán hàng là một cô gái trẻ, khoảng ngoài hai mươi tuổi, một cô gái xinh đẹp, nhiều vẻ hấp dẫn, mà ấn tượng nhất đối với Khoa là đôi má lúm của em. Anh còn nhớ như in một lần gặp gỡ giữa anh và cô gái trẻ..

Thứ Bảy, 11 tháng 12, 2021

SẮC LÁ - Thơ Mai Thanh



Lá xưa triệu năm hóa thạch
Lá thơm trang sách học trò
Lá vàng thu rơi xào xạc
Lá mầm nhú búp non tơ

Lá thông hình kim mũi nhọn
Lá bàng xòe rộng bàn tay
Lá xương rồng dầy và cứng
Lá quế vừa ngọt vừa cay

Lá khoai đỡ lòng khi đói
Lá cọ che ấm lưng đồi
Lá muồng ngủ khi trời tối
Lá thơm anh trải em ngồi

Mỗi kiếp nhân sinh mang hồn lá
Giữa ba đào nênh nổi đầy vơi
Vẫn mà mượt xanh tươi màu lá
Che mát cho đời, dào dạt lời vui

Dù muôn vẻ lá đều là lá
Vẫn đã một đời mang sắc xanh tươi
Dẫu đến độ xám đen màu đá
Nhớ mãi một lần sắc thắm, người ơi!

Thứ Ba, 5 tháng 11, 2019

ÁNH MẮT NGÀY XƯA – Mai Thanh


 
Yêu em từ độ xuân thì

Dung nhan thuở  ấy còn gì nữa đâu

Muối tiêu rắc trắng mái đầu

Nếp nhăn vầng  trán hõm sâu vai gầy

Thứ Tư, 23 tháng 10, 2019

MẮM TÉP CỦA MẸ – Mai Thanh



Mẹ làm mắm tép ngày xưa
Tép đồng mộng mẩy, thính chua thơm lừng
Muối haqi, tép tám đong chừng
Mười ngày mắm ngấu tưng bừng lên hương
Mặn mòi chở nặng tình thương
Ngọt ngào mắm tép hồn vương vương hồn
Đi xa nhớ mãi về nguồn
Vẫn hương mắm tép bồn chồn khôn nguôi

Thứ Bảy, 5 tháng 10, 2019

HỒN SÁCH – Truyện ngắn Mai Thanh

 
(Kính tặng PHAHASA và ngành Phát hành sách toàn quốc)
Vào thời điểm giữa những năm 60 của thế kỷ trước, sau khi tốt nghiệp, Khoa được điều động từ khoa Ngữ văn Trường đại Tổng hợp Hà Nội – nay là Trường đại học khoa học xã hội và nhân văn quốc gia – về làm biên tập viên tại một tờ báo trung ương, có trụ sở đóng tại Hà Nội, anh được cơ quan bố trí nhà ở tại một khu tập thể gần Nhà hát lớn thành phố.