Từ | ... |
RU TÌNH
Trịnh Công Sơn
Ru em đầu cơn gió, em hong tóc bên hồ
Khi sen hồng mới nở, nụ đời ôi thơm quá
Ru em tình khi nhớ, ru em tình lúc xa
Ru cho bầy lá nhỏ, rụng đầy một mùa Thu
Ru khi mùa mưa tới, ru em mãi yêu người
Ru em hoài bé dại, một hồn thơm cây trái
Ru em chờ em nói, trên môi tình thoát thai
Ru em ngồi yên đấy, ru tình à ..ơi
Ru người ngồi mãi cùng tôi
Ru người ngồi mãi cùng tôi
Ru em hài nhung gấm, ru em gót sen hồng
Ru bay tà áo rộng, vượt tình tôi chấp cánh
Ru trên đường em đến, xôn xao từng tiếng chim
Ru em là cánh nhạn, miệng ngọt hạt từ tâm
Ru em tình như lá, trăm năm vẫn quay về
Môi em là đốm lửa, cuộc đời đâu biết thế
Xin em còn đâu đó, cho tôi còn tiếng ru
Ru em ngồi yên đấy, tôi tìm cuộc tình cho.
Đến
RU MÌNH
Mai Thanh
Trịnh xưa có khúc “Ru tình”(*)
Ta nay có khúc ru mình, mình ơi!
Ru mình từ thuở đưa nôi
Cảm thương cha mẹ đầy vơi... ru mình
Ru mình từ thuở ươm tình
Lời yêu có để cho mình ngất ngây?
Ru mình trong gió thu nay
Con bồ câu nhỏ ban mai gọi tình?
Ru mình...ta lại ru mình
Dẫu xa dáng, vẫn cứ hình vương say
Ru mình theo hạt mưa bay
Sang ngang lỡ bước mà cay đắng lòng
Ru mình, mình nhớ ta không?
Mình đi ta vẫn ngày trông, đêm chờ!
Ru mình hoài niệm như mơ
Tình xưa còn nữa, hay giờ đã xa?
Ru mình giữa trận phong ba
Thắp lên ngọn nến cho ta ru mình
Ru mình...mình tự ru mình
Ru đi, mình hỡi, gọi tình trong ta!
Ta-mình trong cõi bao la
Ru nhau mà lại hóa ra ru Đời
Biển khô, núi đổ, sông dời
Ru mình như cả đất trời ru ta
Trời cao, đất rộng, người xa
Nâng câu hát cũ để ta ru mình
Thênh thang bơi giữa sóng tình
Dẫu không..., vẫn mãi dáng mình trong ta
Nhạc đời dìu dặt, ngân nga
Ta gom mọi khúc tình ca ru mình
Mơn man em... giấc mơ lành
Vuốt ve em... bỗng trở thành ru ta
Ơi à! Ơi hỡi! Ời a.......!
-----------------------------
(*) Khúc ca “Ru tình”
của Trịnh Công Sơn.
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét