em thon thả trước hoàng hôn tím ngát
giọng ai ru hời man mác gợn sóng tình yêu nghiêng trăng
em hiện về như tranh thủy mạc
phất phơ lụa thỏng sương giăng
bên kia bờ màu chiều vẫn tím ngát
nghe tin em hòa trị lần ba
mười lăm năm là bao nhiêu ngàn ngày nhỉ
ôi em yêu đang vật vả chống chọi với căn bệnh trầm kha
chưa bao giờ anh bi quan nghĩ đến màu tím
bàng bạc
khiến anh đánh mất niềm tin
vậy mà nhìn em và băng đá nhuộm tím trời chiều
tim anh chợt ngấm , đan chéo từng kỷ niệm
từ A 2 đến K chỉ hơn 100 cây số
khoảng không gian này dường như không phủ sóng
nên tin tức về em bị toa thuốc thứ sáu nhấn chìm
sao vậy em, anh chưa bao giờ quên màu tím riêng em!
La Ngạc Thụy
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét