Những ngày cách ly sao cứ dài bất tận
Mỗi ngày con ngồi nhìn ra ngõ nhà mấy bận
Cứ ngỡ tan buổi làm đường vẫn kẹt xe …
Không thấy cha mẹ trở về
Chỉ có bình tro cốt và khói hương lặng lẽ
Nhà chỉ còn con trẻ
Chú bộ đội không thể nào hình dung hết nỗi đau !
Không thấy cha mẹ trở về
Vành khăn trắng quấn ngang đầu con, ngơ ngác
Chiếc điện thoại hết pin là di vật
Còn lưu những cuộc gọi về nhà và tấm ảnh chụp chung…
Mỗi chiều thoảng mùi bếp nhà bên
Con lại nghe thèm những bữa cơm mẹ nấu
Nhớ những ngày nghỉ ba dắt con đi dạo
Đường đời con giờ nhạt nắng và hoa
Sẽ mãi mãi là cuộc chia xa
Để lại nỗi đau vắt ngang đời con trẻ
Có nỗi đau nào hơn thế,
Có nỗi đau nào dài đến thế ?
NGUYỄN SÔNG TRẸM
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét