Thứ Năm, 30 tháng 12, 2021

Chùm thơ Xuân Lê Thanh Hùng

 


Xuân muộn

 

Rồi thời gian, trôi son, lợt phấn

Em sẽ về, chấp chới, ngày xưa

Bao nhiêu năm, tình, đời lận đận

Thì sá gì đâu, chuyện nắng, mưa

                       *

Bến sông xưa, sóng đọng trên đầu

Cơn gió giũ, thời gian, tóc rối

Thềm cũ, mưa rơi, bong bóng nổi

Về đâu? Kỷ niệm biết tìm đâu

                      *

Và em ơi, ngày mai sẽ tới

Xuân muộn, mà sao vẫn đắm say

Bờ cỏ biếc, khép mình như đợi

Nắng quái, chiều hôm, đổ bóng đầy

                     *

Ta vẫn tin, tin suốt cuộc đời

Đất nước và tình yêu, trẻ mãi

Dẫu dĩ vãng, không còn trở lại

Thì vẫn yêu, yêu mãi, em ơi

 

Chiều họp mặt

 

Sao cứ nhớ hoài, cõi xưa mơ mộng

Nhớ dáng em gầy, mái tóc bay bay …

Của một tuổi nào, đời tràn gió lộng

Chén rượu khan tình, nhắp vội nồng cay                                                  

                       *

Cuối buổi hành quân, đội hình con gái

Bừng sáng lên, trong tiếng hát yêu đời

Trên cánh võng, một mình ta nhẩm lại

Bài Tình ca, chỉ ừ ử … không lời

                      *

Chuyện ta nhớ, không sách nào ghi chép

Cuộc chiến đi qua, để lại những góc nhìn

Nhưng cái đẹp, thì thời nào cũng đẹp

Dẫu có ẩn mình, góc khuất, lặng thinh

                      *

Đời không được, quay ngang kể khổ

Tự đốt mình, trong củi vụn, ngày xưa ...

Buôn bán đâu, mà tính lời, tính lỗ ?

Cười một mình trong bóng nắng nhặt thưa

                       *

Kẻ chối bỏ, như chưa từng mất mát

Một chút gì, trong cuộc sống hôm qua

Giờ lại thao lao, những ngày trận mạc ...

Đất nước này, đâu chỉ một mình ta?

                      *

Tài không có, cũng ráng làm kẻ sĩ

Với quê hương, vẫn nguyên vẹn tấc lòng

Để đứng trước, những mơ hồ, mộng mị ...

Lẽ thường tình, một chút Sắc – không

                        *

Nghe em hát, vẫn bài ca ngày ấy

Sao nhói lòng, một bóng dáng, chiều mưa ...

Đời đã sống và những điều đã thấy

Cốc rượu, tay run, rớt khúc giao mùa ...

                                                   V/2015

 

Phan rí chiều tháng chạp

Tặng chị Cẩm Hương

 

Trăng Phan rí, vạnh tròn nỗi nhớ

Sóng khẻ khàng, ru rặng phi lao

Cứ tất bật, tròn xoay, buổi chợ

Để giờ đây, nghe gió thì thào...

                      *

Bao nhiêu năm, nặng đời dâu bể

Bổng  chiều nay, nhớ mộng ban đầu

Còn điều gì bây giờ mới kể?

Chuyện ngày xưa, rơi rụng từ lâu...

                      *

Gió cứ gió, ngang trời thổi mãi

Từ triền cao đến tận biển sâu...

Tìm ký ức - dặn dò con gái

Cũng như mình, chúng có nghe đâu!

                      *

Bản sao đó - của mình - thời trẻ

Thôi đời sông, đời suối, trôi dòng

Cứ chảy đi – Biết nhiều ngã rẽ

Hãy yên lòng về với biển Đông ...

                      *

Trăng tháng chạp, trời se se lạnh

Ngồi im nghe – nhức mỏi toàn thân

Tiếng siêu thuốc, reo sôi ngoài sảnh

Chợt ai về, lóng lánh – mùa xuân ...

                                     I/2015

 

Đêm thiếu phụ

 

Đêm thiếu phụ, giũ hồn trăng khuyết

Bên hiên xưa, gió đổ dập dồn

Tàu chuối nhịp thời gian mê miết

Rụng mơ tình, gõ trượt mái tôn

                      *

Vòng sống khép, xui chiều mở đóng

Vẫn hồn nhiên như tuổi trâm cài

Điều gì đến bến bờ ảo vọng

Sao ví dầu ... dù có một mai ...?

                      *

Đêm quanh co, chất chồng gối mộng

Nghe thời gian chầm chậm bên giường

Chiếc lá, giấu giữa trời lồng lộng

Thẩn thờ rơi, phai nhạt làn hương

                      *

Thôi buông hết, bao điều chấp chứa

Vỡ toang chiều, sống lại đôi mươi

Quên ... đắm đuối, chưa hề chọn lựa

Bùng nổ đêm, trong vắt tiếng cười ...

           

Lê Thanh Hùng

    Bắc Bình, Bình Thuận

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét