bên kia dòng sông lúa đồng bất tận
đàn vịt ngẫu hứng chui lủi sục bùn
tìm hạt lúa rơi vãi sau vụ gặt
như anh tìm em vun đắp tình chung
nhưng em ơi đông lại về uẩn khúc
gió ru hời bỏ mặc lạnh lắt lay
có ai đó tìm trên cành lá trúc
cuộc tình chiều trăng nhuộm tím màu mây
Mỹ Tho ơi! làm sao anh quên được
em cô đơn trên gác lạnh đìu hiu
nằm oằn nghiêng bờ vai đầy trăn trở
ngực chảy tràn với nỗi nhớ chắt chiu
Tây Ninh sông vàm lục bình nở tím
trời quên chiều nên anh cũng quên em
cuộc tình này không vay nhưng vẫn trả
bởi vì đông luôn uẩn khúc gió đêm
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét