Ai đem nhớ buộc vào tôi,
Cho đêm mưa lạnh nghẹn lời thơ run!
Đường qua bến mộng chập chùng,
Huơ bàn tay khỏa lấp từng nỗi đau!
Người về để mộng chênh chao,
Mở chi ngăn ký ức bao vết sầu.
Thấy chăng một chuyện tình đầu,
Cuộn cùng hoa phượng vỹ màu đã phai!
Hoa phai thuở tóc thôi dài,
Tình phai thuở khách trang đài vướng mưa!
Mưa trời hạt nhặt hạt thưa,
Mưa đời lất phất mãi chưa tạnh lòng!
Trả tình về với hư không,
Trả người về với phượng hồng ngày xưa!
Đừng đem nhớ kết vào mưa,
Tim đau còn vết thương xưa chưa lành!
MP.Trường Giang Thủy
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét