Dù công to hay tội lớn
Dù miếng giẻ hay viên kim cương
Dù tảng đá hay hạt bụi
Trần gian này rồi cũng sẽ lãng quên
Điều tất yếu tạo hóa đã lập trình cho cuộc sống
Tính từ “Quên” để còn tiếp bước những chặng đường
Ngày hôm nay ngày hôm qua không phải là mãi mãi
Sự tồn tại chỉ hiển nhiên trong hơi thở một hiện thân
Nhân trần quên rất nhanh dù có cố tình đóng đinh vào tâm thức
Khi sự thừa nhận đôi khi chỉ tức thời một khoảnh khắc diễn ra
Để rồi khi quay lưng ngọn gió nào đã thổi tan tất cả
Những ảo tưởng tôn xưng có chăng chỉ còn một mảnh giấy phất phơ
Người ta sẵn sàng quên chỉ vì người ta không muốn nhớ
Sự lãng quên nhiều khi lại là viên thuốc bổ kịp thời
Cả những lúc được quên đi cũng là hạnh phúc
ĐÀM LAN
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét