Rượu dã nhạt
Chiều đã tàn
Khuất nắng
Ta còn chi
Em cũng chẳng còn chi
Cõi nhân gian
Một tiếng lỗi nghì
Thôi thì lặng
Chuyện ngày
Dâu bể
Rượu đã cạn
Tình cũng tàn
Trống hốc
Say mà chi
Tỉnh cũng mà chi
Tiếng nhân duyên
Đã mộng huyền vi
Ta đã kiếp
Mặn lòng
Riêng ngả
Rượu không nồng
Môi cũng chẳng mềm môi
Bao riết róng
Đã hồ như gió thoảng
Phím dây buông
Khúc hương tình đã đoạn
Thôi ngậm ngùi
Chao chát những xa xôi
Rượu không còn
Ta dốc cạn tình đôi
Em đừng khóc
Em hãy cười như đã
Khắc chung chiêng
Bỗng thành kẻ lạ
Nghe cạn ngày
Rượu hóa
Sương tan
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét