Thứ Năm, 31 tháng 10, 2019

Chùm thơ TNBC – Lê Đăng Mành

CẢM TÀN THU
 
Trời chiều ảm đạm buổi tàn thu
Vần vũ mây giăng lối mịt mù
Đon đả đông trùm triền ảo vọng
Dềnh dàng tiết bện cảnh phù du
Nhìn người lạnh lẽo luôn đau đớn
Thấy bạn cơ hàn mãi ngất ngư
Chạng vạng quê dầm thêm não nuột
Nên lòng thắc thỏm với trầm tư
 
Quý Thu Kỷ Hợi
                                           
 

RỒI AI CŨNG SẼ GIÀ – NGUYỄN AN BÌNH


 
1.
Rồi mai ai cũng sẽ già
Đâu chỉ riêng mình ta trẻ
Rất nhiều dông tố tràn qua
Giữ giùm bao điều mới mẻ.
 
Em có thấy lá cuộn vàng
Biết đâu vẫn đầy nhựa sống
Tình qua sóng gió trần gian
Mênh mông sông dài biển rộng.

Thứ Tư, 30 tháng 10, 2019

BIÊN ĐỘ BẢN NGÃ - ĐÀM LAN

 
 
Hãy nới hết biên độ bản ngã mình ra
Bỏ vào đó tất tật những buồn đau tan nát
Cả những nhỏ nhen hiềm kỵ của cõi nhân gian đầy tranh đoạt
Tất thảy chê bai vênh vác những thứ ngôi không tên
 

LẶNG LẼ… – Đan Thụy

 
 
Có những giấc mơ không anh
thấy mình lang thang tuyệt vọng
Lặng lẽ cuối chiều
sóng dạt
mưa xiên
 

TẤM ẢNH – Võ Tấn Hùng

 
Chỉ nhìn tấm ảnh đớn đau thay.
Bút mực làm sao thấu nỗi này?
Khỉ mẹ máu tuôn run lẩy bẩy,
Đứa con miệng bú bám loay hoay.
Trách người vô nghĩa nên giương súng,
Giận kẻ hám tiền nỡ xuống tay?
Đành đoạn cắt chia tình mẫu tử,
Quặn từng khúc ruột lệ nhoà cay?
 
Bình Định, 29.10.2019

ĐỌC “TÌNH TỰ’” THƠ CỦA TIM TÍM: TÂM HỒN NHẬP VÀO CÕI THU VÔ BIÊN – Châu Thạch

TÌNH TỰ
             
Thơ Tim Tím
 
Mùa thu ướp hương hoa nồng lên tóc
Tóc thơm tho vừa đắm giấc say mê
Dòng tóc chảy như dòng thơ tình tự
Vừa cho ai vùi cơn mộng , quên về
 
Mùa thu đọng trên môi trầm ngực biếc
Giọt tương tư ngan ngát đóa hoa yêu
Ta chìm xuống trên sương trời áo lụa
Màu trăng trong và ta cũng tan theo
 
Tan , tan mãi , tan về nơi vô tận
Bao đam mê trôi trên mắt môi đầy
Ôi như thể ta không còn nhịp thở
Trăng vàng thu đang lóng lánh tan bay
 
Ta nghe thấy trên da mùi hương cỏ
Mùi tường vi ngây ngất cánh nghiêng rơi
Ta trôi mãi cuốn sâu vào thăm thẳm
Bùa tình thiêng huyền hoặc giữa tay người
 
Ta sẽ trãi trên da mềm óng ả
Màu sương trăng thành áo lụa thênh thang
Muôn tinh tú reo trên bờ môi ngọt
Mi mềm run hồn níu gọi thiên đàng
 
Trăng trong trẻo , trăng nghe lời tình tự
Đất run run đất xao xuyến chuyển mình
Từ tiền kiếp xa xăm quay về lại
Giấc tình mơ thương cảm đến rưng rưng
 
31/8/2019

Thứ Hai, 28 tháng 10, 2019

GIỮA NGÀN THÔNG ĐÀ LẠT – NGUYỄN AN BÌNH


 
*Lại nhớ về nơi ấy
 
Ngủ đi em – dưới gốc thông già
Dưới triền đồi thơm mãi cỏ hoa
Ngọt sương mai trên từng lá biếc
Vẳng suối ngàn  đá hát thật xa.
 

Chủ Nhật, 27 tháng 10, 2019

MƯA SAÌGÒN NHỚ NẮNG VÀNG THU HÀ NÔI ? – HOÀI HUYỀN THANH

 
Chân bước ngập ngừng bước lỡ bước bồi
Trời trong vắt, nắng trên vòm cao thảng thốt
Hong cho vàng thu nhưng tình xa không ấm được
Mưa Saìgòn sao Hà Nội ướt mi !

MẸ BÊN ĐỜI – HOÀNH CHÂU

 


Cơm tỏa khói hương chiều rạ mới 
Dạ hoan ca có mẹ bên đời 
Đôi tay thô… ước niềm vui tới  
Giọng nói khàn …đổi bếp lửa tươi 
Bên chái lá nghèo  quên khắc khổ 
Đợi cơm dưa muối vẫn  xanh ngời 
Cảnh thanh bần trải  lòng thơm thảo 
Mộng thực tan rồi ,,,hỡi mẹ ơi!

HOÀNH CHÂU
( Vĩnh Long  )

ĐÊM QUA CẦU VÀM CỐNG - NGUYỄN SÔNG TRẸM



Tôi về ngang qua Vàm Cống
Còn đêm sông Hậu một mình
Phà  nay im lìm bến vắng
Qua cầu đèn sáng lung linh

“CHỢ QUÁN, CHỢ CẦU, CHỢ DINH, NAM PHỔ…” TRONG KHÚC HÁT RU VÙNG TRỊ THIÊN - La Thụy sưu tầm và biên tập


Hầu như những ai từng sinh ra và lớn lên từ mảnh đất Quảng Trị, Thừa Thiên đều thuộc lòng “Điệu Hò Ru Em” hay “Khúc Hát Ru Em” đặc trưng vùng Trị Thiên, một bài ru thân thương quen thuộc thường được bà, mẹ hoặc chị đưa trẻ vào giấc ngủ khi nằm nôi. Bản thân tôi từng được say muồi giấc ngủ trẻ thơ, những khi bà nội tôi đong đưa những tao nôi cất giọng hò ru ngọt ngào, êm ái… như ngày xưa bà đã từng ru ba tôi, các cô chú tôi và chị em tôi. Đặc biệt hơn, bà lại hát ru những đứa con tôi – chắt nội của bà tròn giấc ngủ ngon. Giọng hò ru của bà lắng đọng và thấm đượm vào sâu thẳm tâm hồn chúng tôi.

Thứ Năm, 24 tháng 10, 2019

Tình thu muộn – La Ngạc Thụy


(Tặng nỗi nhớ của anh) 
 
anh buông bỏ những tháng ngày mộng tưởng
múc ánh trăng nghiêng đấp bờ vực tình yêu
anh không thể là bờ vai em tựa
để thời gian còn lại tình mải liêu xiêu 


VƯỜN CÚC VẮNG EM – MP. Trường Giang Thủy


 
Lá vẫn rơi vàng nẻo vắng em, 
Thu xưa rực rỡ cúc bên thềm, 
Em nghiêng mắt ướt làn môi thắm, 
Anh mĩm môi cười giọng hát êm! 
Nhạc khúc thu xưa chưa nhớ hết
Hoa vàng lối cũ đã sầu thêm, 
Em đi bỏ lại vườn hoa cúc, 
Có kẻ rơi thầm lệ ướt đêm! 
 
MP. Trường Giang Thủy

Thứ Tư, 23 tháng 10, 2019

MẮM TÉP CỦA MẸ – Mai Thanh



Mẹ làm mắm tép ngày xưa
Tép đồng mộng mẩy, thính chua thơm lừng
Muối haqi, tép tám đong chừng
Mười ngày mắm ngấu tưng bừng lên hương
Mặn mòi chở nặng tình thương
Ngọt ngào mắm tép hồn vương vương hồn
Đi xa nhớ mãi về nguồn
Vẫn hương mắm tép bồn chồn khôn nguôi

Ngày xuân tỉnh rượu nói về chí mình – Hàm Chương dịch

春 日 醉 起 言 志
李 白

處 世 若 大 夢
胡 為 勞其 生
所 以 絡 日 醉
頹 然 臥 前 楹
覺 來 眄 庭 前
一 鳥 花 間 嗚
借 問 此 何 時
春 風 語 流 鶯
感 之 欲 嘆 息
對 酒 還 自 傾
浩 歌 待 明 月
曲 盡 已 忘 情. 

“YÊU EM” THƠ VUA ĂN MÀY MỘT BÀI THƠ TÌNH RẤT LẠ – Châu Thạch

 
Lời Bình ngắn; Châu Thạch
 
Tôi năm nay đã 77 tuổi, thể xác và tâm hồn khô cằn. Thế nhưng cứ mỗi lần đọc thơ của Vua Ăn Mày thì lại thấy mình như thanh xuân trở lại. Với tôi, mỗi bài thơ của Vua Ăn Mày đưa tôi về trở với cái tuổi lãng mạn, yêu đời, yêu em và ngổ nghịch tràn đầy trong đường máu. Tôi thích đọc thơ của Vua Ăn Mày vì thơ ấy đem cho tôi một niềm vui được uống thi vị nồng say, như uống thứ men rượu, nói hơi cường điệu một chút, là thứ men rượu cải lão  hoàn đồng.

Thứ Hai, 21 tháng 10, 2019

L Ậ P Đ Ô N G – NGUYỄN SÔNG TRẸM


 
Dường như đông đã về trong gió
Bên sông xám ngắt một màu mây
Hiu hiu ngọn bấc lùa qua ngõ
Ngày đã lên mà nắng chưa đầy
 

TÌM LẠI NGÀY THƠ – HOÀNH CHÂU




Hương sen lễ Phật ngày rằm
Đêm xem hát bộ bao năm xa rồi ?
*
Đêm nao trăng vằng vặc
Mãi thương nhớ dáng Bà  Đêm rằm xem hát bộ
Từng bước nhường nhau qua

CHÙM THƠ TÌNH THÔN NỮ DƯỚI TRĂNG – PHẠM NGỌC THÁI

 
NHÌN TRĂNG NHỚ EM
 
Nhìn mảnh trăng trời lại nhớ em
Trăng trôi miên man khi mờ, khi tỏ
Chúng mình đến với nhau, không còn thơ bé
Nhưng lòng tha thiết yêu thương.
 

ĐỌC “MƠ VỀ THẠCH HÃN” THƠ HỒ VĂN CHI – Châu Thạch

Mơ Về Thạch Hãn.
 
“Thuyền lên Thạch Hãn…ơi chèo nhẹ
Đáy sông còn đó bạn tôi nằm”
 
Lời ai day dứt tháng năm…
Trong mơ, tôi trở lại thăm nơi nầy
Một vùng cỏ cháy lắt lay
Khói bom lãng đãng phủ dày mặt sông
Dậy trời, tiếng thét xung phong
Bom vùi, pháo dập…nhuộm hồng bùn non
 
Linh thiêng hỡi những linh hồn
Hòa trong sóng nước vỗ dồn ngàn năm
Lung linh hỡi ánh trăng rằm!
Hãy soi sáng tới chổ nằm các anh
Sông ơi, xin chớ trôi nhanh
Dập dờn sóng nước, dập dềnh đò đưa
Hòa cùng gió thoảng rặng dừa
Ru các anh ngủ say sưa tháng ngày
 
Hết rồi, cỏ cháy lắt lay
Hết rồi bom đạn đan dày mặt sông
Hàng dừa soi bóng xanh trong
Các anh yên giấc giữa giòng bình yên./.
                        
Hồ Văn Chi
 

THU XƯA - MP.Trường Giang Thủy


 
Đã mấy thu rồi cách biệt nhau
Người ơi có nhớ thuở xưa nào
Vườn xuân nhộn nhịp lời ong bướm
Nẻo mộng hẹn hò tim xuyến xao
Cách biệt thu sầu vương mắt ướt
Chia lìa gió chướng ngấm tim đau
Chiều nay về lại nơi xưa gặp
Nhớ lắm một thời thắm thiết trao
 
MP.Trường Giang Thủy
 

Thứ Năm, 17 tháng 10, 2019

Chiều qua kỷ niệm – Nhạc và lời: Giang Thiên Tường – Trình bày: Duy Hải.

Chiều qua kỷ niệm – Nhạc và lời: Giang Thiên Tường – Trình bày: Duy Hải.

Về chốn bình yên - Bùi Nguyên Bằng


 
Trên nóc phố nghe gật gù chim gáy
Lòng mênh mang về đậu nhánh tre làng
Hồn quê cũc chợt trở mình thức dậy
Trên cánh đồng vàng thờ khói chiều tan

TIẾNG LÒNG – Lê Đăng Mành

TIẾNG LÒNG
“Lộc lư ngũ bộ”
 
XIN TRỒNG ĐIỀM TĨNH GIỮA BUỒN ĐAU
Dẫu bệnh làm cho dạ héo sầu
Nhân lỡ đem gieo từ thuở trước
Quả đành phải hái đến mai sau
Chẳng chờ trí mở kho huyền diệu
Không đợi tuệ khai ngõ nhiệm mầu
Thanh thản an vui cùng thực tại
Ngộ ra sanh diệt một ga tàu
 
Thấy rõ vô thường vẽ bể dâu
XIN TRỒNG ĐIỀM TĨNH GIỮA BUỒN ĐAU
Hãy xem hội ngộ như tia chớp
Mà nhận tương phùng tợ bóng câu
Biết chắc khốn cùng hay ở lại
Nên cầm an lạc chớ qua mau
Tang thương cũng diễn trò sân khấu
Giọt lệ khóc cười cứ đổi trao
 
Mong gì hợp phố lội tìm châu
Đã cách xa rồi níu được đâu
Hãy thắp yên vui  bên khốn quẫn
XIN TRỒNG ĐIỀM TĨNH GIỮA BUỒN ĐAU
Thương hồi tiễn bạn lên biên giới
Nhớ lúc đưa tôi đến địa đầu
Vướng phải tai ương rời chiến hữu
Thân tàn vất vưởng buổi xa nhau
 
Vẫn giữ trong tim khó nhạt màu
Phiêu bồng trơ trọi với ngàn lau
Phong tư bỏ lại càng thương cảm
Tráng khí xa rồi cứ khát khao
Đã cấy an nhiên bờ khổ ải
XIN TRỒNG ĐIỀM TĨNH GIỮA BUỒN ĐAU
Thong dong ngồi tát đìa cô tịch
Nhặt phiến phù vân rụng dưới cầu
 

Chùm thơ mới Khaly Chàm

đêm của tháng mười
 
hớp cạn ngày
lưỡi thời gian ứa máu
gió trầm thu lạnh trắng mắt đêm thù
bóng rờ rẫm vết thương trên đầu vang tiếng hú
câu chữ thơ què quặt đang được chụp mũ tự thú
nỗi đau luôn ngọt ngào thấm tan vào xương tủy

TẢN MẠN CÙNG HEO MAY - SÔNG TRẸM


 
Trải qua đã biết bao mùa bấc
Sao lại chạnh lòng chút heo may ?
Đã từng ngắm trời xanh trong vắt
Sao buồn chút mây xám hôm nay !
 

Thứ Ba, 15 tháng 10, 2019

ĐỌC THƠ VỀ CHỢ QUÊ QUẢNG TRỊ CỦA VÕ VĂN HOA – Châu Thạch

 Tôi có người bạn văn viết về chợ thật là độc đáo, đó là ký giả Lương Minh với quyển sách “Chợ Tỉnh Chợ Quê” có một không hai giữa thời này. Tôi có người bạn làm bài thơ về chợ cũng tuyệt vời, đó là nhà thơ Lê Đình Hạnh với bài thơ “Kẻ Chợ” mà mỗi lần anh đọc lên thì bạn bè lắng nghe thích thú. Tôi cũng yêu 10 bài thơ viết về chợ của Anh Thơ, một nữ sĩ của thập niên 40 thế kỷ trước. Ngoài ra còn rất nhiều bài thơ về chợ khác xưa nay có thể làm cho ta thú vị.
Lần nầy, tôi lại khám phá thêm chùm thơ về chợ quê của một tác giả mà tôi đã mến mộ từ lâu, chùm thơ viết về các chợ quê ở tỉnh Quảng Trị, nơi quê hương thân yêu mà tôi đã gắn bó một thời tuổi trẻ. Chùm thơ đã  đem đến cho tôi những cảm xúc dạt dào. Đó là bốn bài thơ của nhà thơ Võ Văn Hoa, một thi nhân đang ở ngay trên quê hương Quảng Trị của mình:
 
Đầu tiên ta hãy đọc bài thơ “Chợ Quê”. Bài thơ không nói chợ quê nào nhưng ai đọc cũng dễ biết rằng, tác giả nói về các chợ quê Quảng Trị. Thế nhưng bài thơ đã phát họa những nét đặc trưng chung của chợ quê nước ta, mộc mạc, giản dị, thấm đượm hồn người dân quê nước Việt:
 

Chùm thơ tháng mười – Lê Thị Ngọc Nữ


 
THÁNG MƯỜI YÊU THƯƠNG
   
      Tháng mười Thu vẫn long lanh
Như đôi mắt ướt nhìn anh thưở nào
     Tháng mười hoa vẫn xôn xao
Heo may theo gió ngọt ngào lời yêu
     Tháng mười mây vẫn yêu kiều
Nắng vương nhè nhẹ cho nhiều lãng du
     Tháng mười nghe thoảng lời ru
Câu thơ kết sợi sương mù thanh thanh
     Tháng mười chúc chị, chúc anh,
Chúc cô, chúc chú, an lành vui tươi
     Cho đời ươm mãi nụ cười
Trên môi em thắm, tháng mười yêu thương!

      

VẪN CÒN … HOÀNH CHÂU


**
Tình ta đã biết bao thu ?
Sao buồn vây  kín mịt mù bến sông ?
Tình em dịu ngọt ấm nồng ,
 Khung hình đợi ảnh , tim lồng khắc sâu  !

LÀ EM… - Đan Thụy

Em mỏng mảnh
Heo may cuối mùa mong manh
Mắt long lanh
Hồ thu nước trong xanh
Cơn gió nhẹ
Tóc mai đùa trong nắng
Một thoáng nhìn nghiêng…
Con phố lạc lối về

CẦU QUAN - Phan Công Phúc


                      
Cầu Quan ba nhịp… bắt qua sông
Sóng gợn đò theo nước xuôi dòng
Dốc Tòa bên ấy cao lồng lộng
Nhộn nhịp bên này… phố Gia Long!.
 

NHƯ THỊ ! - Lê Đăng Mành



Cõi tạm chòng chành ghét với thương
Thì nên quán rõ pháp vô thường
Hãy xem danh lợi như màn tuyết
Để thấy công hầu tợ móc sương
Hữu tướng – tìm cầu tà bịt lối *
Tánh không- tắt niệm chánh khai đường
Thong dong đi ở thân như thị
Thanh thản nơi này chính ngoại phương

Lê Đăng Mành

* Nếu do sắc thấy ta
Do âm thanh cầu ta
Người ấy hành đạo tà
Không thể thấy Như Lai.
( kinh Kim Cang)

Chủ Nhật, 13 tháng 10, 2019

LỤC CĂN CHẲNG CÓ – CÓ CHI HỀ – Lê Đăng Mành

BUÔNG !
NGŨ UẨN LÀ KHÔNG-KHÔNG HẾT THẢY
 
LỤC CĂN CHẲNG CÓ – CÓ CHI HỀ
Lê Đăng Mành
 
NGŨ phần hương ngát dịu đường mê
UẨN súc* thâm uyên giấu mọi bề
sắc thực hư nơi cõi thế
KHÔNG hình giả tạm giữa trời quê
KHÔNG tranh danh lợi đời nào trệ
HẾT đoạt uy quyền chí mới ghê
THẢY quách vi trần thì thấy nhẹ
LỤC CĂN CHẲNG CÓ – CÓ CHI HỀ

Lê Đăng Mành

TRÀO LƯU MẠNG XÃ HỘI – Truyện ngắn Hoành Châu

Tiếng cãi vã mỗi lúc một lớn từ  phòng  khách căn nhà  bên cạnh , giọng bà vợ nheo nhẽo với âm thanh tần số cao  giữa đêm  khuya lơ khuya lắc như thế này , không mảy may  nghe tiếng người đàn ông đáp lại . Có lẽ ông này  lầm lỗi  gì chăng ? Họ đã sống  êm đềm vui vẻ , thuận vợ thuận chồng, một cặp đôi  đã được xóm làng ca ngợi  nêu gương  hạnh phúc  gia đình êm ấm đó sao ? Chàng 39 còn nàng 32 được hai mặt  con thông minh , hiền ngoan và  học giỏi .
~ Anh không còn lương tri nữa rồi , em không hiểu anh ngu muội như thế nào ?
~ Em ơi , nói nhỏ một chút  cho hai bên nghỉ ngơi , khuya lắm rồi em ạ .
~ Vâng , em hỏi anh . Làm sao mà anh yêu cô ấy cho được ?  Trời ơi , xa xôi bao nhiêu là vạn dặm đường trường .  Cả em và anh còn chưa hề  đặt chân tới vùng đất đó  ~  Cái Mơn , Bến Tre . Chắc anh điên mất rồi , anh Tuyên ạ !

MÙA THÁNG SÁU - HOÀNH CHÂU


Tháng sáu diều ai lượn khắp trời
Trò chơi cuốn hút biết bao người
Diều no gió lướt mình vươn thẳng
Diều siết diều căng nhợ đứt rơi
Nghèo, thả diều thô …mơ giấc đẹp
Sang, bày diều xịn …đổi niềm vui
Nhớ sao kinh nghiệm cha truyền đủ 
Yêu  lắm  diều quê thuở nhỏ rồi !!

HOÀNH CHÂU ( Vĩnh Long )

ĐÔI KHI - NGUYỄN SÔNG TRẸM


 
Đôi khi ta thấy ta lạc lõng
Một mình lang thang trên  phố quen
Buồn cũng như chiều đang nghiêng bóng
Đổ dài vạt nắng nhạt bên hiên
 

Thứ Sáu, 11 tháng 10, 2019

TÌNH YÊU, PHẬN NGƯỜI VÀ CON ĐƯỜNG THI CA QUA THƠ LÊ VĂN TRUNG – Viên Hướng

                                                            Tác giả Lê Văn Trung
 
Với trực giác vô vàn bén nhạy cùng say đắm nghệ thuật thi ca gắn liền với xã hội hiện sinh, quê hương của một thời bóng đêm dày đặc, một thời của thanh niên không làm chủ được đời mình, một thời của đợi chờ trong tuyệt vọng lắt liu khi tương lai chỉ là một ngọn nến hắt hiu mờ ảo, chốn quay về của anh là căn nhà thinh thích lặng câm, đau đáu quẩn quanh chiếc bóng chính mình khi tâm giới còn xác xao kiếp lữ.

Cánh cửa mười năm còn để mở / Đìu hiu như mỏi cuộc mong chờ / Ta bước ngại ngần, xiêu bóng đổ / Run run thềm tối nhện giăng mờ (Đợi chờ đến cuối cuộc tang thương).

Chiều thu lá bay Bùi Nguyên Bằng


Chiều chạm lên từng chiếc lá bay
Lòng sầu như thể lần chia tay
Vàng thu một lá ngô đồng rụng
Buồn rót theo từng ngọn gió may

MƯA DẦM ĐÊM THU MP. Trường Giang Thủy


 
Mưa đêm lạnh ký ức buồn,
Nửa vòng trái đất anh dường như quên.
Ngày dài tháng rộng buồn tênh,
Ngóng tìm chỉ thấy mây thênh thang sầu!
 

Thứ Năm, 10 tháng 10, 2019

ĐỜI NÊN THÊM …BỚT - Lê Đăng Mành


 
Bớt nói lời chia rẽ
Thêm nghĩa cử vỗ về
Bớt săm soi thêu dệt
Thêm ngạt ngào hương quê
 

CHỈ MÌNH CON - HOÀNH CHÂU


Mẹ  bệnh mong mẹ giấc ngon
Nhớ xưa mẹ  dưỡng dục con mỗi ngày !
Chăm mẹ , thức suốt tuần nay
Mới hiểu tình mẹ ngọt cay miên trường !
Bao dung nết mẹ con thương  ,
Dẫu cười , ánh mắt vẫn vương nỗi buồn  .
,,,

CHÙM THƠ TIỄN CON ĐI – PHẠM NGỌC THÁI

 
 

       Phạm Ngọc Bảo (7.3.1992 – 22.7.2019)
 
                TIỄN CON
 
Con đi ! Nhớ giữ gìn. Ta sang trang đời khác
Thế giới ấy đẹp hơn, cha còn chút việc vẫn dở dang
Hãy mang theo Hà Nội vào tim !
Cha gửi lời thăm Bà Quan Âm và các thánh…

Thứ Hai, 7 tháng 10, 2019

MƯA QUA VÙNG TUỔI NHỚ Bùi Nguyên Bằng



Mưa về qua lối cũ
Mưa nghiêng một góc trời
Nhớ người đưa tay với
Chạm tiếng lòng chơi vơi

BẾN SÔNG XƯA HOÀNH CHÂU



Lần đầu ghé Bến My Lăng
Dòng sông lờ lững gió trăng bạt ngàn 
Tình thơ nồng đượm lửa than
Cùng người tri kỷ dưới hàng liễu nghiêng

CAO NGUYÊN MÙA NẦY NGUYỄN AN BÌNH


 
Mùa nầy trên cao nguyên
Chắc sáng trời se lạnh
Qua một màu sương trắng
Em cà phê một mình
Ngoài đường phố lặng thinh
Người cuộn tròn chăn ấm
Thời gian qua thầm lặng
Em có hiểu gì không?
 

Chủ Nhật, 6 tháng 10, 2019

CÒN MỘT CHỖ TÔI VỀ… - NGUYỄN SÔNG TRẸM


 
Cũng may còn một chỗ tôi về !
Trăm nẽo đường đời  một nẽo quê
Nghiêng vai rủ hết sầu lữ thứ
          Bên sông chiều vọng tiếng tàu ghe …
 

Thuyền Không Quay Lại - Lê Văn Trung



Xót xa hoài theo từng nỗi long đong
Lòng cũng trắng bạc phơ hồn lau sậy
Sông đời tôi bồi lở suốt trăm năm
Thuyền tách bến, không một lần quay lại


Thứ Bảy, 5 tháng 10, 2019

ĐI QUA MÙA NƯỚC NỔI NGUYỄN AN BÌNH


 
1-
Nhà em chạm mớn nước
Nước tràn qua cánh đồng
Chống xuồng đi hái súng
Bèo xanh bừng đỏ bông.
 
Những cánh hoa tim tím
Thương áo gái đồng bưng
Cay xè con mắt ướt
Khói cơm bay lưng chừng.
 
Miền Tây mùa lũ muộn
Chim nhọc tìm miếng ăn
Quanh cánh đồng tứ giác
Nước ăn mòn kẻ chân.
 
Ơ cá kho hủn hỉn
Dặm thêm buổi cơm chiều
Mắt nhìn trời mông quạnh
Tiếng hò buồn đìu hiu.

HỒN SÁCH – Truyện ngắn Mai Thanh

 
(Kính tặng PHAHASA và ngành Phát hành sách toàn quốc)
Vào thời điểm giữa những năm 60 của thế kỷ trước, sau khi tốt nghiệp, Khoa được điều động từ khoa Ngữ văn Trường đại Tổng hợp Hà Nội – nay là Trường đại học khoa học xã hội và nhân văn quốc gia – về làm biên tập viên tại một tờ báo trung ương, có trụ sở đóng tại Hà Nội, anh được cơ quan bố trí nhà ở tại một khu tập thể gần Nhà hát lớn thành phố.

Thứ Năm, 3 tháng 10, 2019

RONG CHƠI Thế Diệp


 
Ai đưa ta đến cuộc đời ?
Bỏ ta ở một góc trời bơ vơ.
Ai tặng ta mấy vần thơ ?
Để ta cứ mãi ngu ngơ thế này.

TRÁI TIM KHÔNG NGỦ - MP.Trường Giang Thủy


 
Tim tôi có ngủ bao giờ,
Là đôi mắt chỉ khép chờ…mộng du.
Người níu tôi vào sa mù,
Dẫm lên xác lá vườn thu đợi chờ. 
 

ĐỌC “NHÀ KHÔNG CÓ ĐÀN BÀ” TẬP THƠ CỦA PHAN VÕ HOÀNG NAM – Châu Thạch


Nhà thơ Phan Võ Hoàng Nam còn là một nhà giáo, một nhạc sĩ, một nghệ nhân tranh đá Bảy Núi,  một tay thư pháp, một quản trị trang  web Bông Tràm – An Giang.
Trước khi gởi sách tặng, Phan Võ Hoàng Nam nhắn tin cho tôi như sau: “Thơ em chân chất thường thường thôi anh ơi, không có gì sâu sắc, gửi anh chia sẻ niềm vui với em.”