Lòng cũng trắng bạc phơ hồn lau sậy
Sông đời tôi bồi lở suốt trăm năm
Thuyền tách bến, không một lần quay lại
Áo phù hoa tơi tả cuộc trần ai
Ôi vó ngựa mịt mù trong cõi tạm
Hồn thảo nguyên cỏ nhớ bước chân người
Mây du mục rừng xanh chia mấy ngã
Ôi vó ngựa mịt mù trong cõi tạm
Hồn thảo nguyên cỏ nhớ bước chân người
Mây du mục rừng xanh chia mấy ngã
Và người đi khi bếp lạnh chưa tàn
Tôi nhuốm lửa soi lòng chưa đủ ấm
Một đêm buồn ngồi kể chuyện nhân gian
Người đã đến như quán đời ghé tạm
Vỗ trăm năm chưa hết cuộc thăng trầm.
Sông đời tôi sóng buồn ven bến bãi
Mái chèo khua xé vỡ một vành trăng
Thuyền tách bến không ngoái đầu quay lại
Lê Văn Trung
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét