Thứ Năm, 17 tháng 10, 2019

Chùm thơ mới Khaly Chàm

đêm của tháng mười
 
hớp cạn ngày
lưỡi thời gian ứa máu
gió trầm thu lạnh trắng mắt đêm thù
bóng rờ rẫm vết thương trên đầu vang tiếng hú
câu chữ thơ què quặt đang được chụp mũ tự thú
nỗi đau luôn ngọt ngào thấm tan vào xương tủy
 
ý tưởng trườn theo hình ảnh tàn phai lên thập giá
khi vỡ diễn của những ngọn đèn mù đang trượt xuống huyệt mộ
những bộ xương dắt dìu oan hồn lang thang trên ngút ngọn mùa đi
những hình nộm ngồi chờ sao rụng hóa tro ký ức
có thể. phải nhã nhặn lời chửi thề khi bóng đêm diễm tuyệt hôn dây treo cổ
 
như con ngựa gỗ thinh lặng nhìn lịch sử dày thêm lố bịch
mơ ánh chớp tình yêu để chơi trò hoan mê  trước cỏ xanh mà hổn hển
tôi ơi. hãy cố khóc rống lên rồi uống dòng nước mắt chính mình
hãy ngủ và mơ mùi ái ân tận hiến
này em. hãy nắm tay nhau trên con đường đi về phía mặt trời
hãy tìm cho chúng ta một chỗ nằm em nhé
rồi cùng nhau nhai từ tốn cái kiếp nạn triền miên hôm nay (!)
 
đã từng nghe tâm tưởng nói
 
đồng thoại không lời với chiếc lá
bằng ý nghĩ thường nhật giao cảm trong mắt số phận
một đời để sống ngửa mặt nghiêng xanh
đừng tưởng tượng một cõi nào lung linh ảo hình
 
có thể, ký ức sẽ vàng tươi nhẹ nhàng bay theo gió
không cần phút lả lơi nhàn nhạt cái bóng ngôn tình
không cần măc niệm khi xác khô còn ở lại cùng đất
trong nhịp thời gian có sự triệt tiêu
 
những cơn mưa màu sẫm tối nói lời mơ hồ của lãng quên
dường như con người đi nhanh về phía cửa tâm hồn
mở toang lồng ngực bung tràn hơi ấm hạnh phúc
ánh sáng luôn vuốt mặt những hiện thể
 
những ban mai thường mềm mại giọng nói
thành phố lặng nghe tiếng trầm thu ngân khẽ dịu dàng
nhưng chúng ta chưa từng chạm được mùi hương của giấc mơ thơm tái sinh trong mắt mặt trời
 
tptn 9/2019
khaly chàm

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét