Thứ Tư, 22 tháng 12, 2021

Thức dậy mùa xuân… - Thơ Đan Thụy

 


Ai đang hát trong chiều se se gió

Để cánh cò ngả ngớn lướt qua sông

Cỏ may giăng giăng ngủ quên trên nắng

Cô đơn bên đời... khoảnh khắc thênh thang

 

Anh thầm lặng trong chiều

... nơi chia cách

Sợ mưa giữa mùa ướt áo người xa

Tay khỏa mênh mông

chông chênh... đời dốc

Nhẩm đếm nỗi buồn lòng chợt bỗng dưng... 

 

Em bối rối 

hong tình chiều nhặt nắng 

Mái tóc xanh giờ chẻ ngọn rối bời

Cơn gió trở mùa vô tình xô đẩy

Chiếc lá vàng rơi nỗi nhớ lòng vòng

 

Nơi không em anh dạt dào bão tố

Mắt nâu sâu khép chặt những vui buồn

Phía không anh nụ cười em dang dở

Đời không nhau nỗi nhớ chợt buông dài 

 

Xin cho em giữ lại mùa sương khói

Để được cùng anh vời vợi vần thơ

Khao khát em xuyên mây ngày trăng vỡ 

Cánh én lưng chiều thức dậy mùa xuân...

 

Đan Thụy

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét