Thứ Hai, 13 tháng 12, 2021

TÌNH ẢO - Thơ Đặng Xuân Xuyến

 



(thơ vui: tặng những cuộc tình qua mạng)
.
Anh ạ. Thật lòng thích em không?
Thì em đang đến bãi ngô đồng 
Em già, em xấu, không như ảnh
Chỉ sợ gặp rồi anh chả thương.
.
Đấy, bữa hôm xưa, ở Định Tường
Có người thề thốt nặng lòng thương 
Thế mà vừa gặp đã cao chạy
Còn rủa em rằng: con ẩm ương.
.
Vâng, thế nên em muốn tỏ tường
Gặp rồi có xấu cố mà thương
Đành rằng tình ảo không như mộng
Cũng đừng làm tội những triền sông.
.
Thì hẵng, em vừa ghé bến Đông
Qua đò mới tới bãi ngô đồng
Áo em xanh thẳm màu nước biển
Em nghĩ, gặp em, anh thích liền.
.
Thì bởi chồng em, gã khùng điên
Suốt ngày lẩn thẩn chuyện thần tiên
Bỏ em vò võ năm canh trắng
Lạnh lẽo cô phòng, đông mấy đông.
.
Vâng. Đúng là em đã qua sông
Thì em đang ở bãi ngô đồng
Đúng rồi, em đứng bên cây sấu
Gớm. Chả ra chào còn cố trêu!
.
Cái gì? Mày bảo bà quá xấu?
Mày đứng ở đâu? Nấp ở đâu?
Tiên sư thằng chó! Bà tìm được
Xé xác mày ra chấm muối tiêu!
*
ĐẶNG XUÂN XUYẾN

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét