NHỊP BƯỚC THỜI GIAN
Xuân
ngàn hoa thắm sắc
Hạ
phượng rắc mưa bay
Thu
sương trắng heo may
Đông
đêm dài đếm nhớ
Mùa
trôi qua bỡ ngỡ
Năm
bến lỡ bao lần
Tháng
gom những bâng khuâng
Ngày
mất dần tuổi trẻ
Đời
tựa như gió khẽ
Xưa
lặng lẽ ra đi
Nay
ta chẳng còn chi
Tình
ướt mi dĩ vãng…
XUÂN NHỚ
Tặng em gái Ngọc Nhiên
Vợ con em đã dọn nhà tươm tất
Có cây đào, cây quất đón chào xuân
Bàn thờ em một lọn khói bâng khuâng
Chắc em rể đưa chân về chốn cũ
Nhớ năm nào cả nhà ta đông đủ
Đi đường hoa cùng rủ chị và anh
Vui bên nhau khấn nguyện được an lành
Có ai biết nay thành ra ly biệt
Nhớ về em giọt lệ dài thương tiếc
Nhìn con em đang biêng biếc tuổi xanh
Em gái chị, một mình quá mỏng manh
Vừa làm mẹ, vừa thành cha gánh vác
Chỉ một chốc gia đình em tan nát
Các con thơ bỗng ngơ ngác mất cha
Vợ đang xuân bỗng goá bụa xót xa
Nhìn em gái mà lòng ta đau thắt
Bàn thơ kia có nhành lan xuân sắc
Vợ em trồng và tự cắt dâng chồng
Vì ngày xưa lúc đang thuở mặn nồng
Em rất thích phong lan bông màu tím
Em rể hỡi về vui xuân ngọt lịm
Trong giấc mơ với kỷ niệm ngày xưa
Thắp nén nhang, em gái chị nhẹ thưa:
" Mình xa nhau nên xuân chưa về đấy "
GIÓ ĐÊM THÁNG CHẠP
Đêm nay Ô Lắc ta về
Trên cầu lộng mát đê mê gió đồng
Tiếng nghe ì oạp bên sông
Thoảng mùi nước lớn đỏ hồng phù sa
Đêm nay tháng chạp đón ta
Vầng trăng nghiêng mỏng thiết tha cười hiền
Tàu dừa reo khúc triền miên
Sao rơi lấp lánh trên miền sông quê
Mùa này gió chướng đang về
Cá tôm vào tết tràn trề vuông ta
Nhớ ngày kỷ niệm rất xa
Gió reo lồng lộng khúc ca thanh bình
Đêm nay ngồi lại tâm tình
Ngỡ cơn gió cũ tóc mình tung bay
Tình quê xa mấy vẫn say
Vẫn thương cơn gió những ngày cuối năm.
Lê Thị Ngọc Nữ
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét