Thứ Sáu, 28 tháng 2, 2020

Chùm thơ tình của Lê Thanh Hùng

Nắng xuân hồng treo sợi tình phai
 
Nhạt nhòa nắng, ong ong tiếng hát
Cứa không gian, xô dạt trời chiều
Đâu cơn gió, ru tình rong lạc
Lẩy bẩy rung, một thoáng đăm chiêu
                    *
Sao phôi pha ân tình năm cũ
Lặng lẽ trôi vệt nắng vờn qua
Như còn đó, sắc màu quyến rũ
Cắn đắng hồn nhiên óng mượt mà
                    *
Chiều xanh, mướt xanh chiều bức bối
Quẩn đường xa, mắt biếc dại khờ
Bước đưa đẩy vết mờ tội lỗi
Rớt bên chiều, chìm nỗi câu thơ …
                   *
Sao tiếng gọi, mùa xuân chưa đến
Mà gió lay mùa, rạo rực bay
Nghe nhói buốt cái nhìn lơ đễnh
Kìm nén chiều xa, mộng cuốn ngày
                    *
Chiếu muộn rồi, ngẩn ngơ tiếng hát
Réo gọi mùa, bùng nở tầm xuân
Rơi đâu đó dấu tình phai nhạt
Trong nắng xuân đằm thắm tươi nhuần
      
Gió trăm năm lồng lộng thổi qua làng
 
Chống chếnh gió, lùa khung cửa hẹp
Phất phơ bay dấu nắng đưa ngày
Như quên lãng góc mờ gượng ép
Khẽ khàng rung áo váy lắt lay …
                     *
Xôn xao đó, sóng lòng thiếu nữ
Giấc mơ hoang, bùng nổ xuân thì
Hạnh phúc cứ loay hoay dền dứ
Lưỡng lự đêm, buông thả mùa đi
                    *
Chìm lặng lẽ lấp dày gối mỏng
Chảy loăng quăng từng dấu kỷ hà
Nghe lướng vướng, thời gian ngưng đọng
Quẩn quanh thềm, nhấp nhổm nhấp nha
                    *
Hãy tin tưởng những điều có thật
Sẽ mờ trôi trắc trở gieo neo
Đâu còn cảnh cầu bơ cầu bất
Phận người, vận nước cuốn dần theo
                    *
Cái mới đến rụt rè thêu dệt
Ngẩn ngơ nhìn xưa cũ trăm năm
Không biết trai làng đi đâu hết
Cứ loanh quanh, lạnh ngắt chổ nằm …  
     
          Đâu là dấu chỉ lệch pha
 
Anh đâu có gì để bảo đảm cho em
Căn nhà trống, chỏng trơ sách vở
Gió lật ghim cài, phất phơ những tờ phiếu nợ
Cứ nhịp phập phồng như tiếng búa gõ vào đêm
                        *
Cứa toạc không gian, rướm máu cặp môi mềm
Nét dằn dỗi lạnh lùng toan tính
Hạnh phúc không thể ngủ yên trong xó xỉnh
Dấu tình này cũng chỉ để lãng quên
                       *
Nhìn vẩn vơ, ảo mộng chảy lần qua
Cứ day trở trong nỗi niềm gió tốc
Chưng hửng bước, rẽ ngang rẽ dọc
Con đường quen, mà ký ức đã mờ xa
                       *
Chợt nhớ những chiều ngồi nhấm nhẳng nhấm nha
Góc phố vắng, một ước mơ chật hẹp
Lãng đãng trôi, hình như có điều gì gượng ép
Biết đó là dấu chỉ lệch pha
                       *
Khát vọng của em, trong đó không có anh
Cứ mơ tưởng điều này không có thật
Dù năm tháng quẩn quanh, một vụng tình rơi đâu mất
Chỉ còn lại bên đường, dãi nắng biếc – ngời xanh
         
Lê Thanh Hùng
UBMTTQ huyện Bắc Bình, Bình Thuận

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét