Chủ Nhật, 11 tháng 8, 2019

TÂM SỰ VỚI HÀN THI SĨ - Lê Văn Thật


 
Lúc anh tìm…có được bao tri kỷ?
Khi nằm yên, thì ai cũng đi tìm
Tôi Tây Ninh xa hàng ngàn cây số
Vẫn gặp anh dù kẻ mất người còn
 
Tôi giúp anh tìm lại ánh trăng thơ
Bởi thuở ấy anh tìm hoài chẳng được
Anh đâu biết ánh vàng chỉ là mơ ước
Thuyền im lìm thì sao kịp tối nay!
 
Thương anh xưa ôm trăng khuyết làm đầy
Cứ sóng soải đợi đông về lơi lả
Còn một chút hóa thân vào cát bụi
Đời vô thường, anh chưa kịp biết say
 
Và bây giờ tôi đã đến đây
Để đi tiếp con đường anh bỏ lỡ
Thuyền tôi chở đầy ánh vàng đêm đó
Anh có về cho kịp chuyến đêm nay
 
Anh thấy không, trăng đã ngà say
Cứ thả hết ánh vàng long lanh làn tơ mỏng
Mộng Cầm vẫn chờ anh trên sóng
Đôi mắt nào xanh biếc biển Nha Trang
 
Chưa có người dám mua trăng anh
Nhưng lắm kẻ say mèm từng con chữ
Trăng ơi, chớ tàn giữa cơn sóng dữ
Để Mai Đình không phải chịu cô đơn
 
Anh có về chuộc lại ánh trăng không
Kẻo mai mốt có người đem đi bán
Biển đã xanh, trời đã sáng
Để bây giờ tôi yêu lắm Quy Nhơn…
                                     
                                      LVT

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét