Thứ Bảy, 3 tháng 8, 2019

NHỚ CƠN MƯA PHÙN ĐÀ LẠT - NGUYỄN AN BÌNH


 
Bay đi những sợi mưa phùn
Em se se lạnh… đã từng yêu chưa?
Người không ướt áo vì mưa
Mà khăn quàng cổ ấm vừa môi ngoan.
 
Đi trong nỗi nhớ dịu dàng
Đi trong ngan ngát muôn ngàn cỏ hoa
Bước người lên mãi dốc mơ
Chỉ nghe tiếng lá hẹn hò bên tai.
 
Em trao tôi nhé tiếng cười
Giòn tan trong gió ngọt bùi trong sương
Mây xa màu khói muôn trùng
Con đường góc phố ai từng qua đây?
*
Bay đi những sợi tơ trời
Cho tôi nhớ lại một thời yêu em
Để mưa hôn tóc vai mềm
Để ai nhắm mắt bắt đền nụ hôn.
 
Ngồi bên quán cóc ven đường
Hương cà phê có nồng thơm môi người
Đường về reo bước chân vui
Sao tôi đứng lại ngậm ngùi đợi ai.
 
Mưa phùn tháng bảy quắt quay
Giọt mưa ngũ sắc làm người đắm say
Ngày mai một góc núi đồi
Có tôi đi giữa đất trời tìm em.

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét