Ta đâu là thi sĩ
Mà sao mãi ngẫn ngơ
gió nhẹ cũng thẩn thờ
Lá rơi hồn xao xuyến
Ta không là thi sỹ
Sao như kẻ tình si
Chút vàng nơi bông cải
Chút trắng cánh hoa nhài
Ta đâu là thi sỹ
Sao mỗi lúc hoàng hôn
Nắng tàn chiều tím ngát
Ta lạc cả tâm hồn
Ta không là thi sỹ
Sao cứ mỗi đêm về
Khi côn trùng rên rĩ
Cảm sầu cảnh biệt ly
Ta đâu là thi sỹ
Sao khi nhìn phượng hồng
Ngã bóng xuống dòng sông
Hồn ta đầy kỷ niệm
Ta không là thi sỹ
Cớ sao lúc mây trôi
Bãng lãng về xa xôi
Hồn ta theo mây trắng…
Há cuộc đời phẳng lặng
Đời đâu hóa thành thơ
Xin được làm lãng tử
Đi tìm chút ngẫn ngơ…
Đêm Hậu Giang-
Van Ly
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét