Tháng mười hai về lặng lẽ
Vừa nghe ngọn bấc qua đây
Nhịp thời gian trôi rất khẽ
Năm cùng tháng tận đâu hay !
Tháng mười hai ngày nhạt nắng
Lòng vừa chạm nỗi quạnh hiu
Gió về xôn xao ngõ vắng
Tôi ngồi thả nỗi buồn theo
Chừng như còn tôi với phố
Ngày qua mấy bận đi, về
Xám màu chiều đông lạnh giá
Hiên đời nhạt bóng mây che
Tháng mười hai về qua phố
Thu còn chiếc lá vàng rơi
Đâu đây buông dài tiếng thở
Giật mình màu tóc đã phai !
Tháng mười hai ngày qua vội
Đêm treo một mảnh trăng gầy
Mùa đi phủ mờ sương khói
Chuyện đời gió cuốn mây bay !
NGUYỄN SÔNG TRẸM
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét