Nhặt bông tràm rụng ở ven sông
Nhớ bóng người xưa chạm nỗi lòng
Người đi như nước ròng xa bến
Tôi đứng bên bờ đợi nước rong
Đưa tay che mắt tìm nhân ảnh
Sông lặng lờ trôi tím một dòng
Nhớ tiếng ai hò xưa mãi động
Có làn hơi nắng ấm tim đông
Chiều nay chim lạ về vui hót
Bên những cây tràm nở trắng bông
Ta nhặt mảnh đời ươm lấy bóng
Dẫu lòng là một cõi hư không
Hình như gió lạnh ngang qua cửa
Đến đề thay mùa hay tiển đưa
Làm sao tìm được ngày xưa nữa
Thôi cứ đong đưa với gió lùa.
Bùi Nguyên Bằng
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét