Mãi Mãi Không Vơi
Tháng mười về tôi nhắc, anh nghe
Chuyện ngày xưa hai đứa …. trăng thề
Anh hứa rằng ….. mười sau anh cưới
Đã hứa rồi, lại nuốt cuốn trôi
Tháng mười nào tôi cũng lẻ loi
Đứng nhìn trăng, trăng khuyết, trăng tròn
Mơ ước ngày người tôi đưa đón
Mơ ước hoài chỉ thấy đơn côi
Tháng mười về anh có nhớ tôi
Một người thương năm tháng mỏi mòn
Trông hướng về trời xa thăm thẳm
Nhớ nhau từng lời hứa trên môi
Tháng mười về tôi nhớ không nguôi
Bạn tình tôi in dấu muôn đời
Dẫu biết rằng đời chia hai lối
Câu nói đầu mãi mãi không vơi.
Lệ Hoa Trần
Quê Tôi
Quê tôi nước ngọt, đồng xanh
Quả, hoa đơm nở vây quanh bổn mùa
Đầu năm mai, cúc thi đua
Nở vàng khắp chốn vui đùa chào xuân
Hè về phượng nở hồng sân
Ve vang rộn rã xa, gần đó đây
Thu sang vàng sắc hồng gai
Hải đường, Dạ yến chen vai sánh cùng
Mùa đông lác đác mưa phùn
Dã qùy, Cẩm tú một rừng ngát hương
Xuân sang đu đủ, xoài vườn
Măng cầu, dưa hấu ngập đường, lối qua
Hạ nào cũng thế, mưa sa
Lôm chôm, mít , nhãn là đà nhánh cong
Tiết thu dù gió, bão giông
Nhưng cam, chuối, ối thong dong giữa trời
Đông về cô gái đôi mươi
Áo choàng hái Lựu miệng cười nở hoa
Thiên nhiên ưu đải phù sa
Cây xanh, bóng mát đậm đà tình quê.
Lệ Hoa Trần
13-10-2010
Chiều Ngẩn Ngơ
Ngẩn ngơ ai đứng giữa chiều
Nhìn mây, ngắm gió, trông Diều bay cao
Nhớ tình dạ dậy nao nao
Nhớ chàng rạo rực xuyến xao tôm hồn
Ngẩn ngơ mắt vọng sóng vờn
Nhìn thuyền tách bến căng buồm ra khơi
Lệ rơi tình cắt chia đôi
Người đi, kẻ ở phương trời cách xa
Ngẩn ngơ thương kiếp đàn bà
Thương người lẫn cả thương ta thương cùng
Chiều về buông thả hoàng hôn
Không gian bao phủ nổi buồn cô liêu.
Lệ Hoa Trần
Mùa Hạ Đi Qua
Xe nhè nhẹ lăn theo hàng phượng vĩ
Tay vẫy chào. Ôi ! Mùa hạ mến thương
Mùa thắm tươi, mùa lứa tuổi học đường
Đã chẫm chậm theo thời gian tàn úa
Mang theo hết những niềm vui một thuở
Bên ngôi trường hàng ghế ̣đá thân yêu
Nửa buồn vui, nửa mộng ước theo …. Diều
Xa xa thẳm, về phương trời vô định
Chỉ còn lại một mùa thu thầm kín
Rét, lạnh lùng cùng lá úa bay bay
Nỗi cô đơn. Tiếc nuối những tháng ngày
Viết nhật ký xếp vào ngăn kỷ niệm
Bên hiên vắng tay gạt dòng lưu luyến
Mùa phượng hồng đã vộ vã đi qua.
Lệ Hoa Trần
Kỷ Niệm Thu
Em tiễn anh một đỗi
Thu cũng tiễn chân người
Sương vẫy chào giả biệt
Đường mỗi kẻ mỗi nơi
Kỷ niệm xưa còn lại
Một nỗi buồn mênh mang
Bao nhiêu xác lá vàng
Thiếu dấu chân người cũ
Sương mây chiều giăng phủ
Không còn đọng áo ai
Người cô … mãi đi hoài
Năm tháng dài lẻ bóng.
Lệ Hoa Trần
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét