Bay đi vào cõi vô cùng
Bồ công anh trắng – nghìn trùng mỏng manh
Ngày xuân chín đỏ trên cành
Chim quyên xuống đất – chưa đành vội xa.
Lên đồi xuống núi tìm hoa
Cánh phong du lạc – thịt da còn nồng
U hoài ngọn sóng mênh mông
Tình xuân qua giấc mơ hồng còn thơm.
Bay cùng hạc nội chim ngàn
Mùa xuân phơi áo lụa vàng đợi ai
Hạt mưa phùn – phớt hiên ngoài
Người theo cánh bướm lạc bay phương nào.
Lên ngàn xuống thác tìm nhau
Gừng thôi muối mặn – ngải đau vết trầm
Người từ rũ áo trăm năm
Đâu hay phương phấn đã tàn xuân xanh.
Bay về đâu – Bồ Công Anh
Tơ trời ai dệt mong manh sợi tình
Đêm chờ thắp gọi bình minh
Hàng cây se lạnh – trốn tình phù hư.
Tình lăn theo cánh phong du
Lăn mòn dốc sáng – lăn mù sương mai
Tầm xuân thuở ấy đã phai
Tôi về chợt ngẩn ngơ hoài – áo em.
NGUYỄN AN BÌNH
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét