TA VỀ LÀM BẠN VỚI THƠ
NGUYỄN SÔNG TRẸM
Còn ai cuối chiều bóng xế
Ta về làm bạn với thơ
Vẽ gương mặt đời lặng lẽ
Vẽ lên ngày những giấc mơ
Như vừa tan cơn bão nổi
Thấy màu trời đã thiên thanh
Hoàng hôn lại vừa chợt tới
Rớt vài giọt nắng mong manh
Ta về nghe trong hiu quạnh
Bốn mùa trời đất tịnh yên
Bốn mùa với thơ làm bạn
Chia nhau từng nỗi muộn phiền…
May mà có thơ làm bạn
Để rằm chơi giữa mùa trăng
Đời vẫn theo ta đạm bạc
Như là số phận trăm năm
Ta về chờ thiên thu gọi
Chuyến tàu cuối buổi hoàng hôn
Câu thơ một đời chìm nổi
Chở không hết được nỗi buồn !
Tháng 02/2020
NGUYỄN SÔNG TRẸM
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét