TÀ ÁO DÀI
Tà áo dài
Bay
Chiều gió lộng
Trên đường làng
Thơ mộng
Theo thời gian
Thấp thoáng áo dài.
Dõi mắt nhìn
Khuôn viên trường thân thiện
Chiếc áo dài
Bình dị nhịp sống hôm nay.
Tà áo dài bay
Những con đường nước non ngàn dặm
Yểu điệu, mặn mòi
Mang hồn dân tộc Việt Nam.
TÂM TÌNH NGƯỜI DẠY HỌC
Kính tặng trường DTNT Duyên Hải
Xe ta lăn qua những nẻo đường xa lắc
Có bụi tre già đứng ngóng chòm mây
Có luống rau tươi giọt sương còn ướt đẫm
Có rẫy ngô đồng gió thổi hây hây.
Kia mái trường tường vôi mới khang trang
Nằm im lìm giữa miệt giồng xõa nắng
Nơi ta đến là nơi gieo hạt
Cho chồi non lên xanh mướt thẳng hàng.
Ta đã gặp những con người thân thiện
Yêu bảng đen và trang vở thơm tho
Đêm trăn trở miệt mài chồng giáo án
Bình minh lên sạ chữ đến học trò
Ta hoan hỉ cuộc đời sao đẹp lạ?
Mến nụ cười màu áo trắng tinh khôi
Viên phấn nhỏ theo ta thành tri kỷ
Nơi xứ người như quê mẹ thứ hai.
LÀNG MÌNH
Làng mình đó
Có lòng sông trong vắt
Hàng nứa tre xôn xao trưa hè
Bóng dừa xiên rì rào che lối
Đồng xanh gợn chân trời.
Làng mình đó
Có trăng vàng mật ngã về Tây
Khói bụi rơm thong thả chiều đi
Vẳng xa xa ó o gà gáy
Khung trời mộng mơ.
Làng mình đó
Lọt liếp rau vọng tiếng ầu ơ
Tiếng kêu kẽo kẹt võng đưa
Em thơ nghịch đùa í ới
Dáng khòm khòm mẹ hiền nặng vai.
Làng mình đó
Mái lá nghèo nay vách tường hoa
Sớm hôm dầu dãi đồng bưng
Từng đêm ly trà quanh quẩn
Chuyện xa chuyện gần.
Làng mình đó
Xứ xa đầy vơi thương nhớ
Tình quê chất chứa đậm sâu
Tha hương lòng ai lạnh lẽo
Về làng mình sưởi ấm lên nhe.
CON ĐƯỜNG EM QUA
Con đường trường em qua
Đã đi vào quá khứ
Xưa ngày mưa dầm đề
Đường trơn trơn đất lở.
Ôi! ổ gà, ổ vịt
Nham nhở mặt đường dài
Thương cho những chuyến xe
Đi qua lòng đau nhói.
Con đường trường em qua
Giờ bao la rải nhựa
Say sưa mùi cỏ lạ
Như có gì luyến lưu.
Con đường trường em qua
Đã đi vào thực tại
Kiện hàng xanh xe tới
Nối nhịp cầu gần xa.
CẢM XÚC MÙA THU
Rồi một ngày ta thấy mặt mùa thu
Lá vàng rơi trước sân nhà óng ả
Hoa cúc dại ven đường hương ngào ngạt
Ngày khai trường tiếng trống ngân nga.
Ta mơ màng ẩn hiện thu xa
Khu Ba Đình
Trời xanh xanh
Hửng nắng
Tiếng Bác ngân vang
Thốt lời cao quý
Khai sinh nền Dân Chủ Cộng Hoà.
Ta đắm mình không khí trời thu
Trăng thanh bình chiếu làng quê thay áo
Kí ức mùa Thu
Dư âm còn đó
Dệt thành thơ
Ơi, huyền thoại rạng ngời
BÀI THƠ VỀ NÓN LÁ
Nón lá nên thơ tự bao ngày?
Mộc mạc, sáng trong làm duyên con gái
Suối tóc huyền nghiêng nghiêng vành nón
Ánh mắt hiền bẽn lẽn ta say.
Nón lá mộng mơ tự bao ngày?
Tre dẻo lá dai tạc hình hài
Nón úp che đầu ai
Nón ngữa cười quạt gió
Xao xuyến hồn ta.
Nắng trải mưa giăng đã bao lần
Ai mang chiếc nón gợi hoài thương
Dòng đời dài như sông ra biển
Nón lá trinh nguyên
Bện tình đất tình người.
Trần Thanh Xem
Trà Vinh
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét