Thứ Ba, 7 tháng 4, 2020

Chùm thơ tháng tư của Lê Thanh Hùng

Nơi này ta đã lạc mất nhau
 
Ta đã lạc mất người tri kỹ
Trong những trầm luân, cuộc bể dâu
Còn lại đó những đêm mộng mị
Ký ức đan, dỗ mộng ban đầu
                   *
Chắc cũng tầm này, mùa năm cũ
Ngày đi rợn ngợp nét bi hoang
Treo tuổi mộng, một thời hoa nụ
Dòng đời trôi đoạn nhặt đoạn khoan
                   *
Đất nước những tháng năm bỏng rát
Phía bắc, phía nam, dậy biển đông
Ai đã qua một thời trận mạc
Chợt nhớ gì? qua một bến sông …
                   *
Tuổi mười tám đã rơi đâu đó
Núi mờ xa, lóng ngóng hoàng hôn
Hăm hở bước, chiều trong lộng gió
Tuổi xuân đi, nắng trải ngập hồn
                    *
Chiều thưa vội về ngang xóm cũ
Xanh mướt vườn xưa, biết tìm đâu?
Dân tứ xứ, đất lành hội tụ
Quẩn quanh … như thuở ấy, ban đầu …
        
 
Tuổi thơ trong mùa nắng hạn
 
Trăng mười bốn, buông lơi bãi vắng
Ngày hè trôi trong tiếng ve ngân
Mùa nắng hạn, thời gian ngưng lặng
Nắng vàng đâu? cỏ úa đầy sân
                       *
Tuổi thơ giờ không như xưa nữa
Cũng khẳng khiu trong gió trên đồng
Cánh đồng khát, nỗi niềm chan chứa
Trắng một màu, bạc thếch, mênh mông
                       *
Cánh diều đứt, treo ngang nỗi nhớ
Bập bùng bay, lả tả bến sông
Trống hoang hoác, phất phơ dây nhợ
Dòng sông khô, bức bối oi nồng
                       *
Nhặt phân bò, kéo lê bao nhựa
Tuổi thơ em, chia sớt cái nghèo
Của mẹ cha một đời chất chứa
Năm mất mùa, cây trái quắt queo
                       *
Trăng mười bốn, sáng màu cỏ úa
Sáng đồng xa, kỳ vọng vụ mùa
Năm mới, bớt nhọc nhằn trầy trụa
Dân nghèo, thôi may rủi, được thua …
         
 
Nhớ Chợ Lầu
 
Một chút vô tình, ta lạc mất nhau
Chợ Lầu nhỏ bé, sao mà rộng thế
Dẫu đã biết, những điều không có thể
Bao đắng cay, đọng một chút ngọt ngào
                        *
Nỗi nhớ quê xưa, khắc khoải dịu nồng
Mấy độ xa quê, bon chen kiếm sống
Thương bánh tráng, ngày mưa dầm dài rộng
Bếp lữa hồng, phơi sấy cháy mùa đông
                        *
Nhớ con sông dịu ngọt chảy qua cầu
Nét tươi trẻ hồn nhiên soi bóng nước
Mái tóc thề, tung gió trời suôn mượt
Trong vắt tiếng cười xưa cũ còn đâu?
                        *
Giếng Xuân Hoa, nà nuột sắc ổi tàu
Bến Thương Thủy còn đắn đo dãi lụa
Cánh đồng mới vẫn hồn nhiên sắc lúa
Nà Khánh Tài, ngọt lịm mía Mưn, lau
                        *
Xóm Xoài nghiêng, lau lách trắng đôi bờ
Lò Ngói cứ âm thầm trôi bến lỡ
Thương Sông Lũy chậm nguồn, gờn gợn lợ
Bắp Hà Thanh, heo hóp đứng trổ cờ
                         *
Khói lò hầm xóm Gọ, vẫn nồng cay
Người năm cũ, đâu còn đi gánh nước
Bên giếng cát bãi sông làng Đa Phước
Nắng đổ chao nghiêng, chầm chậm bóng ngày
                          *
Bến Thanh Tu, sương khói phủ vai gầy
Qua Gò Đạo, hắt hiu chiều thổ mộ
Mảnh trăng khuyết, treo ngang đồi Xích Thổ
Cốc rượu ân tình xưa cũ mềm say
                              *
Chợ đã tan rồi, quang gánh cầm tay
Thương dáng nhỏ liêu xiêu trong chiều vắng
Quá khứ vội vàng, oằn vai trĩu nặng
Lễ tan chiều Xóm Đạo, tiếng chuông đầy …
*
Lãng đãng sương trôi trong những hàng cây
Bên xóm Ngọc Sơn, như ngày thơ dại
Chợ Lầu ơi! Khúc hát rong vọng mãi
Ngồi nhậu nơi này, mà nhớ ở đây!
       
 
Hồi âm
 
Đêm nghiệt ngã
Thả tờ giấy trắng
Cuốn hồn em
Đẫm mộng
Nguyên sơ
Trong sâu thẳm
Không gian tĩnh lặng
Chấm xuống
Vô tình
Treo ngẩn ngơ
 
          Lê Thanh Hùng
     Bắc Bình, Bình Thuận

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét