Thứ Sáu, 10 tháng 4, 2020

Chùm thơ Đất nước của Trần Thanh Xem

ĐẤT NƯỚC HÔM NAY
 
Ta sinh ra đất nước dịu êm
Câu ca dao ngọt ngào len nhè nhẹ
Hạt gạo sau nhà bữa cơm bữa cháo
Trường lớp thời xa chân đất lội về.
 
Đêm xuống ghi bài đèn chông leo lét
Mưa tạt mái tranh lành lạnh thân người
Vất vả bàn tay nghèo giăng ánh mắt
Cái nghĩa cái tình hạt muối chia đôi.
 
Ta lớn lên nhìn bao điều kỳ diệu
Đất nước thay da như lá thay màu
Đèn dầu đốt đi vào dĩ vãng
Điện lưới về bung sáng đêm thâu.
 
Cầu Cần Thơ, cầu Mỹ Thuận nối hai bờ
Những chuyến xe xanh tới bao miền đất hứa
Đồng chín vàng máy gặt về hối hả
Thay sức người hái lúa tận đồng xa.
 
Hà Nội, Sài Gòn căng tràn nhựa sống
Những công trình in đậm chiến công
Hạt tinh hoa bồi tụ về đây
Nơi chèo lái thuyền mơ lướt sóng.
 
Biển Đông ơi, ôm trọn lòng đất mẹ
Tặng giọt mỏ dầu, giọt muối mặn quê hương
Thuyền ta băng băng qua trăm hải lý
Tôm cá chở đầy như chở nặng tình thương.

 
CẢM XÚC NƯỚC NON
 
Con sóng ngoài khơi dội vào bờ
Như lời tình tự của đảo xa
Cách trở biển xanh bao hải lý
Ngàn năm đất mẹ vẫn hướng về.
 
Ta bước bôn ba những ngả đường
Dạ nhiều rung cảm cõi quê hương
Kìa núi cheo leo, rừng thưa heo hút
Người vịn tay người nằng nặng chữ thương.
 
Trước biển xanh sóng dâng đầy hào phóng
Ta cuối chào miền biển cả thiêng liêng
Nước biển Đông óng ánh chẳng thay màu
Dâng ruộng muối, ru hồn khách đến.
 
Ta đã nghe lời rù rì của gió
Vùng Trường Sa và vùng Hoàng Sa
Nơi đầu sóng, khát vọng ta tìm tới
Có cờ đỏ sao vàng phất phới vươn xa.
 
Ôi, tổ quốc Rồng Tiên thần thoại
Đưa ta vào cuộc sống ước mơ
Mấy nghìn năm mở đất, giữ an nhà
Nghe thắm ngọt trải dài lên miền xứ.
 
 
VỀ THĂM LONG ĐỨC
 
Rẽ về Long Đức một chiều
Trời xanh ngọc bích gợi nhiều luyến thương
Kia Đền Thờ Bác bao dung
Nén nhang nghi ngút tấm lòng nhỏ đây
Hồ sen thoang thoảng hương đầy
Nhà sàn mộc mạc trời mây ngắm nhìn
Xa vời khói lửa điêu linh
Vườn tre trung hiếu lặng thinh yêu đời
Chim non chíu chit thảnh thơi
Hôn hoàng tràn ngập lả lơi ai hò
Về đây gốc rễ trầm tư
Bâng khuâng ta nhặt câu thơ thâm tình.
 
 
NHẮN CÁNH CHIM CHIỀU
 
Chiều dần rơi
Cánh chim chiều chao nghiêng biển cả
Mù mịt chân trời
Biển khơi
Đầy sóng gió
Đảo xa lắc xa lơ
Lào xào gọi về đất mẹ
Kia
Trường Sa.
 
Chiều dần buông
Cánh chim chiều bay mải miết
Tìm về nơi nghỉ
Phương xa
Chim bay không mỏi mệt
Vượt băng qua
Những rạn san hô già
Con sóng dữ.
 
Chim có bay ngang
Những hòn đảo êm đềm
Chiều giăng
Có thấy nhà giàn,
Khóm phong ba
 Có thấy anh
Gác canh
Tim ngùn ngụt lửa
Vọng tư bề
Chim cho ta nhắn nhủ
Ân tình
Nồng hậu đến Trường Sa.
 
 
KHÚC HÁT SÔNG CỬU LONG
 
Em đến từ đâu?
Hiền hòa đi về biển rộng
Qua những cánh đồng
Em nghiêng mình đổ ra chín cửa
Mang dòng nước ngọt ngào
Tên gọi Cửu Long.
 
Đã bao mùa trăng
Em mãi đi thầm lặng
Địu làn nước trong trong,
Phù sa màu mỡ
Đồng Tháp lúa vàng ươm
Cần Thơ cây quả mộng
Ôn hòa em ra biển
Như tạo dáng đồng bằng
Uốn lượn bay lên.
 
Em là dòng Cửu Long
Xuyên qua miền Tây sông nước
Hai nhánh Chín Rồng
Tiền giang, Hậu giang
Nghìn năm trằn trọc.
 
In dấu chân qua
Ta cất lời ca ngợi
Thơm ngọt tủa bốn mùa
Ruộng vườn xanh biêng biếc em ơi.
 
Trần Thanh Xem
Trà Vinh

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét