Thứ Tư, 29 tháng 4, 2020

Chùm thơ Quê hương của Lê Thanh Hùng


Dòng sông đưa bước em về
 
Bên góc cạnh, mùa xuân tan bổi hổi
Bờ cỏ non xanh mướt một triền sông
Len lách sóng, lối về em bước vội
Ngọn gió nam non, lồng lộng trên đồng
                          *
Đường xa, đường xa ngái trời thưa nắng
Cứ ngập ngừng, chiếc bóng nhỏ loanh hoanh
Dòng sông chiều, đã qua mùa, phẳng lặng
Êm ả trôi nghiêng, sợ khói mong manh
                         *
Dòng sông nhỏ, thì không có sóng lớn
Cứ lăn tăn khê đọng nét xuân thì
Bờ nắng mộng, em qua chiều lợn cợn
Một nỗi niềm theo gió cuốn bay đi
                        *
Nắng vàng ong, chiều xuân hồng phơn phớt
Người đàn bà trưởng thành, đi một mình
Bên lối vắng, nắng đưa chiều đậm lợt
Trên cánh đồng, hoa trái sáng lung linh
                        *
Làng quê cũ, như còn trong tâm tưởng
Treo suốt thời con gái, những đam mê
Bao mùa xuân qua, gợn chiều lướng vướng
Òa vỡ điều gì, theo suốt lối về …
                 
 
Trong ngần nắng đổ chiều nay
 
Ngúc ngoắc chìm trôi, chiếc bóng liêu xiêu
Khẽ khàng rơi giọt nắng, vàng nỗi nhớ
Cả lòng tin ẩn mờ trong nỗi sợ
Cứ loay hoay, trong suốt buổi hoang chiều
                           *
Bao nhiêu sự thật trong lời của em?
Biết, không thể nói hết điều em muốn
Nên lưỡng lự, đứng trong chiều muộn
Vạt nắng cuối ngày xiên đổ lấm lem
                          *
Ngày trôi qua, ước vọng cũng dần xa
Sao bối rối cả trong lời em nói
Đừng dấm dẳng mà bẻ hành bẻ tỏi
Cắn đắn hồn nhiên, đánh mất thật thà
                          *
Lặng lẽ đường quê, đứng lại tần ngần
Em chợt đến mà không hề hẹn trước
Vẫn trẻ trung, mái tóc dài óng mượt
Gió cuốn bay bay sợi nắng rung ngân
                          *
Rạng rỡ kìa, “người xa lạ thân quen”
Nói không kịp theo cái nhìn đăm đắm
Rơi thảng thốt trong chiều tan chầm chậm
Một nỗi niềm nghiêng, lóng lánh đan xen …
        
Mắt thời gian
 
Ta nhìn sâu vào mắt của nhau
Thấy đọng lại, một đời trai trẻ
Chút gì đó gượng rung nhè nhẹ
Giật mình nghe, mình tuổi đã nhàu
                     *
Chuyện cũ bao năm rồi, ngủ yên
Bất chợt xoay trở mình tím biếc
Năm tháng như chưa hề cách biệt
Nhịp thời gian mở toạc bung biêng
                      *
Chuyện xưa – xin đừng nhắc chuyện buồn
Để tươi trẻ sắc màu đằm thắm
Dẫu biết đã mắt mờ chân chậm
Gió đâu còn thổi mái tóc bồng …
                      *
Lặng im trôi, một thoáng mầu mè
Bóng nắng vỡ, lay cây nghiêng lá
Dáng thân quen, ẩn mờ dấu lạ
Tiếng gió rung đâu đó, êm nghe
                      *
Vẫn dung dăng, liếc mắt quay ngang
Tròn vạnh tiếng cười trong gió lộng
Dường như một ngày xưa hắt bóng
Đổ bên đường, một chấm thời gian …
         
Lê Thanh Hùng
    Bắc Bình, Bình Thuận

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét