Thứ Tư, 8 tháng 4, 2020

Chùm thơ Nguyệt Thu

KHÔNG LỜI
 
Mùa xuân tìm mắt biếc
Rong rêu nụ cười xưa
Em buồn chi lạ rứa
Giữa một trời không mưa

Ai đánh rơi đầu ngõ
Những chuyện đời trong thơ
Em nhặt về khâu lại
Bao niềm đau bất ngờ

Hoa đã vàng mấy độ
Giờ thiêu cháy tâm can
Xuân vô tình gõ cửa
Kéo em trong vội vàng

Mắt khép rồi mộng ảo
Chiếc áo màu thiên thanh
Phôi pha trong tiếng vọng
Không lời em và anh…

 
 

CHẲNG LÀ MƠ
 
Trong giấc mơ
Em cố chạy
ra khỏi những chằng chịt
Hố hầm
rời khỏi sự sợ hãi
mơ hồ
Chạy như con nai
Đang bị thợ săn nheo con mắt tài
Rượt đuổi
Em chạy mãi
Và cánh đồng hoang hoải
Mở ra
Màu xanh sóng sánh
Thơm mùi thịt da
Nóng riết
Nồng nàn
bàn tay mẹ
bao la
Sự sợ hãi
Không có thật
Chỉ ẩn uất
Trong sâu xa nơi đường hầm tâm hồn
Con người nhỏ bé
Rồi rừng già âm u
Kỳ lạ
Em không thể làm con nai
Sợ mũi tên của gã thợ săn phù thủy
Và đêm trăng vàng lên
Đôi chân mệt rã
Em tựa đầu vào anh
Rời giấc mơ
Thiên hạ
Nở nụ cười
Run rẩy
Chẳng là mơ…
GÕ TỰ
 
Bàn tay lạnh cóng
Lách cách từng đêm
Gõ tự êm đềm
Nhốt tim mềm yếu

Vần thơ vừa níu
Chữ yêu vừa buông
Mất nhau một chút
Kiêu sa tựa buồn

Đôi môi run run
Hạt mưa trần truồng
Múa thiêu tiếng chuông
Đốt lời trong mộng

Thinh không lạnh ngắt
Lời ai vừa ngân
Xóa tan mộ phần
Chôn tình dưới trăng

Bàn tay tất bật
Gõ phím từ tâm
Gỡ bao vỡ vụn
Vun vào trăm năm.

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét