Có phải anh mang đi niềm hy vọng
Trang thơ dài vương cánh phượng hồng rơi
Em ngồi níu xanh xao bờ kí ức
Trong… hình như ta đã mất nhau rồi!
Anh đã đi xa thật xa…
ngược phía
Dòng đời xô… bàn tay nhỏ guộc gầy
Người phụ nữ mang áo màu hoa cỏ
Gặp bão chia tay
ngày bịn rịn
… chiều
Tình em đó biếc xanh màu lá cỏ
Lửa con tim rực cháy lúc chiều nghiêng
Chẳng biết đến khi nào anh mới hiểu
Đời vắng anh đời buồn lắm trăm bề…
Em đã đợi, chờ anh từ muôn thuở
Dù có sao…
thì cũng nghĩ thương về
Lời trái tim chân tình sâu và nặng
Thật nồng nàn cũng thật rất thủy chung
Trong sâu thẳm
tìm cho mình khoảng lặng
Theo bước đi những nốt thăng trầm
Hãy đón nhận tình yêu bằng tất cả
Dù trăm năm duyên nợ chỉ một lần
ĐT
Trang thơ dài vương cánh phượng hồng rơi
Em ngồi níu xanh xao bờ kí ức
Trong… hình như ta đã mất nhau rồi!
Anh đã đi xa thật xa…
ngược phía
Dòng đời xô… bàn tay nhỏ guộc gầy
Người phụ nữ mang áo màu hoa cỏ
Gặp bão chia tay
ngày bịn rịn
… chiều
Tình em đó biếc xanh màu lá cỏ
Lửa con tim rực cháy lúc chiều nghiêng
Chẳng biết đến khi nào anh mới hiểu
Đời vắng anh đời buồn lắm trăm bề…
Em đã đợi, chờ anh từ muôn thuở
Dù có sao…
thì cũng nghĩ thương về
Lời trái tim chân tình sâu và nặng
Thật nồng nàn cũng thật rất thủy chung
Trong sâu thẳm
tìm cho mình khoảng lặng
Theo bước đi những nốt thăng trầm
Hãy đón nhận tình yêu bằng tất cả
Dù trăm năm duyên nợ chỉ một lần
ĐT
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét