Lá bàng rơi khuya khoắc
Âm thầm tiếng chổi tre
Người phu lặng lẽ quét
Lẽ nào – không ai nghe.
Nhón từng chiếc lá mai
Mẹ trông con ngày tết
Tóc sầu trổ lên vai
Lẽ nào – con không biết.
Tháng mười hai sắp hết
Đời trôi – dài nhớ thương
Cây sầu đông cô quạnh
Ai còn – đợi trong sương.
Mưa mù – em ướt áo
Biết lấy gì – tôi che
Nhìn quanh – người lạc mất
Trốn tìm – từng lá me.
Quê nhà – treo bóng đổ
Qua cầu – mấy nhánh sông
Bao giờ – xuân chín đỏ
Trách chi – nước bạc lòng.
Biết bao điều dự cảm
Tôi về – người lại đi
Đường xa – tàu qua trạm
Chân mòn – ai khắc ghi.
NGUYỄN AN BÌNH
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét