+ Tặng anh Lê Trúc Khanh-
nhớ một thời TVVN !
Tay cầm chiếc lá thời gian
Nghe chừng như đã võ vàng mùa qua
Ngỡ hồn còn mộng thi ca
Giật mình tóc đã pha sương
Câu thơ rụng xuống nỗi buồn bể dâu
“Sóng “ ngày xưa biết về đâu ?
Người xưa cũng lạc chuyến tàu duyên thơ
Ừ thôi ! lỡ cuộc hẹn hò
Rừng xưa lá khép chơ vơ phận người !
NGUYỄN SÔNG TRẸM
( hoaimacthanh)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét