Lời Con Tim
Dẫu có đốt trọn rừng thu lá úa
Gom cả mùa hè lửa hạ nắng thiêu
Chẳng làm sao sưởi ấm được những điều
Khi tim đã âm thầm dần hóa đá
Chỉ có anh, mới là người giải tỏa
Con tim sầu đang ngủ sẽ nguôi ngoai
Chỉ có anh là phép mầu nhân ái
Thoi miên tình sống dậy gọi ..... trăm năm
Thế thì đừng phế mặc, vội quây nhanh
Đừng xa cách, đừng lạnh lùng hờ hững
Con tim nhỏ đang luôn cần chỗ đứng
Thiết tha từng những giây phút thương yêu.
Thủy Điền
24-11-2019
Còn Nhớ Không Người
Mặn mà nào người đã tặng cho tôi
Mang dâng hết, một tình yêu tuyệt đẹp
Tôi dư biết, chỉ ngại ngùng khép nép
Đón tình nồng bằng hạnh phúc tự nhiên
Sợi tóc nào người ve vuốt từng đêm
Làm rung động con tim người con gái
Nụ hôn nào từ đôi môi nồng cháy
Sưởi ấm lòng những giây phút quạnh hiu
Lời ngọt ngào an ủi lúc liêu xiêu
Đang ngã qụy, bổng dưng sừng sững dậy
Bao kỷ niệm yêu thương từ thuở ấy
Người có còn hay đã vội lãng quên
Riêng lòng tôi những năm tháng sóng dồn
Vẫn in mãi trong tim ngày tháng cũ
Thủy Điền
13-11-2019
Tháng Bảy Mưa Sầu
"Tháng bảy mưa ngâu, tháng bảy sầu
Ngoài trời giá lạnh, trái tim đau "
Ngày chia tay tim tôi dường ... rướm máu
Nhưng duyên mình trời định biết làm sao
Buồn nhiều chi, lệ mãi đổ tuôn trào
Cũng vô ích khi không còn gì nữa
Nếu em quyết, thì anh nguyền xin hứa
Sẽ trọn đời yêu mãi chỉ người thôi
Sẽ là người đưa tiễn phút chia phôi
Hãy mạnh mẽ như ngày đầu gặp gỡ
Em chẳng ... nghĩ, chẳng cần gì đau khổ
Anh biết mình là số phận lẻ loi
Có cố chăng thì chuyện cũng đã rồi
Hãy vui nhé! Lên xe hoa về xứ lạ
Đừng ảm đạm, mắt lệ nhòa buồn bã
Hãy vui lên như xuân .... nở đầy hoa
Đừng tự buộc, tự cho là gian dối
Vỡ tan rồi. Đừng tan vỡ ... người ơi !
Thủy Điền
23-11-2019
Người Đi
Từ ngày người vẫy ... sang sông
Bến xưa hoang vắng lạnh lùng xác xơ
Không còn thấy bóng con đò
Dòng sông nước chảy lặng lờ hắt hiu
Hàng tre in bóng nắng chiều
U sầu, ủ rũ tiêu điều ruột gan
Túp lều dừng bước hoang tàn
Người đưa, kẻ đón răng vàng, tóc sâu
Từ ngày em bước qua cầu
Bao nhiêu lời hứa theo sau bóng nàng
Quên đêm dưới ánh trăng vàng
Thề non, hẹn biển thiếp- chàng nên duyên
Đêm đêm tôi đứng bên thềm
Vuốt ve vầng trán nỗi niềm trào dâng
Côn trùng vặn hỏi ... ... tủi thân?
Bàng hoàng cửa khép, trở trăn đêm sầu
Từ ngày em đã .. Cô dâu
Bỏ tôi, bỏ lại bến- cầu cô đơn
Người tôi như mất nửa hồn
Tim tôi võn vẹn chỉ còn phần hai
Nửa hồn có lẽ theo ai
Nửa hồn còn lại nguôi ngoai chết dần
Nửa tim trao gởi qua sông
Nửa tim còn lại tím bầm ... thời gian.
Thủy Điền
22-11-2019
Cho Qua Một Kiếp Người
Bao năm dài xa cách
Người đi bỏ lại đàn ...
Lẻ loi tôi nặng gánh
Cân án tình chông chênh
Phải chăng là định mệnh
Hay lòng người bạc vôi
Hằng đêm tôi tự hỏi ?
Thế nhưng rồi lại thôi
Mặc đời trôi .... .... cứ trôi
Tiếp nối rồi tiếp nối
Can đảm và chống chọi
Cho qua một kiếp Người.
Thủy Điền
12-11-2019
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét