Là lối mòn  ai đi trải nhựa
Ngày trở về lối cũ còn không ?
Mấy mươi năm bỏ làng lên chợ
Phố thay làng -xóm đã thay tên

Có một lối lúc nào cũng nhớ
Qua xin  trầu lấy cớ gặp nhau
Ngỡ là duyên đâu  ngờ thành  nợ
Gánh quanh đời dấu kín nỗi đau

Còn một lối nhờ anh em biết
Khóc cho mình khóc bởi người dưng!

VĨNH THUYÊN