Thứ Năm, 11 tháng 7, 2013
Lan nở vào đêm - Thơ Nguyễn Thanh Phương
Tôi giật mình nghe tiếng thở thời gian
Nhịp đong đưa theo vòng tròn nhật - nguyệt
Có một loài Lan chỉ nở vào đêm *
Hương man mát buồn xa trần thế
Mong manh nhẹ như hạt sương rơi
Trầm trầm vươn minh trong đêm tối
Lời uất nghẹn trườn dài trên thân cây cô độc
Có ai xót thương loài Lan chỉ nở vào đêm
Giữa trời đất âm u huyền bí
Sự biến đổi vô cùng của ngày vội qua mau
Chân đi loanh quanh rừng - Tôi ngắm Lan
Mộc mạc đơn sơ bên ánh trăng bàng bạc
Lòng sâu thẳm đưa bàn tay nâng nhẹ
Thương tiếc quá vẻ tinh khôi - trinh trắng
Không gợn
không buồn
Không nhuốm bụi
Sáng tinh mơ Lan giấu mình
chỉ còn lá khép đưa duyên
Tôi giật mình nghe tiếng thở
thời gian.....
NTP
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
Bài đăng Mới hơn
Bài đăng Cũ hơn
Trang chủ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét ( Atom )
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét