Thứ Sáu, 5 tháng 7, 2013

Ngồi bên ngưỡng cửa thị phi - Huỳnh Gia


                     Viết tặng một mảnh đời khốn khổ  

"À ơi ! con ngủ cho ngoan
Má đi "hôi" * chút thứ còn sót kia "

Đám đông túm tụm bên lề
Nhao nhao như thể vịt về mé sông:
- "Bà đi rồi - hết trông mong
Trả vài trăm bạc muối lòng cho vay
-  Biết rằng tháng rộng năm dài
Một câu khất nợ chẳng hoài đến nhau "

Chú nhà bên tiếng thở phào :
" Thiệt may, thước củi mấy hào - trả xong " !?
Quán tạp phẩm giọng lầm bầm :
" Dăm ngàn tiền gạo hết mong kiếm lời "

Đám đông tay với tận trời
Tay sục sạo - cố mà hôi cho nhiều
Miếng gạch lát - mảnh ván xiêu
Dẫu còn sót lại bấy nhiêu vẫn là ...!?

( Bà ta vỡ nợ - dỡ nhà
Để rồi trôi dạt xứ xa khốn cùng
Gán người miếng đất tổ tông
Nỗi đau ai hiểu - cảm thông ai màng )

- "À ơi !con ngủ cho ngoan
Má đi hôi thứ vẫn còn sót kia ..."

Ngồi bên ngưỡng cửa thị phi
Tôi nhìn ngắm thế nhân - ghi vài dòng
Ngán ngẩm thay những tấm lòng
Tình đời bạc đến như không có gì

Xin đừng ngoảnh lại mà chi
Chân trời mới lại có khi đổi đời
Xin đừng bỏ vuột tiếng cười
Niềm hy vọng vẫn sáng ngời chân mây
Vô hình tôi - cái vẫy tay
" Chị bình yên đợi một ngày nắng lên "

Phía bên kia vẫn xông xênh
Của cần "hôi" đã sạch tênh lâu rồi .


HG

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét