Thứ Bảy, 12 tháng 10, 2013

Ngỡ đời như nỗi tình cờ - Ghi nhận La Ngạc Thụy


Trước cổng quán ca phê Tình trăm năm

Thật tình tôi đã quên hẳn lời hứa. Công việc đã ngốn hết thời gian và gặm nhắm ký ức tôi. Hôm qua, anh Kha Tiệm Ly vừa email gởi cho tôi những tấm ảnh của buổi gặp gỡ giao lưu thắm đẫm tình thân văn nghệ giữa ban quản trị Đất Đứng và các bạn cộng tác đã đến thăm cách nay hơn một tuần đã gợi cho tôi nhớ về một lời hứa là ghi nhận lại buổi gặp gỡ này. 

Tin từ nhà thơ Vĩnh Thuyên báo cho tôi là nhà thơ Châu Thạch sẽ cùng một số anh chị em văn nghệ sĩ đến thăm Đất Đứng. Đúng 10 giờ ngày 5.10.2013, tại quán cà phê “Tình trăm năm” gần Cửa 6 Nội ô Tòa Thánh Tây Ninh, mọi người đã hội ngộ. Xuống xe tay bắt mặt mừng xen lẫn chút bất ngờ. Bất ngờ vì chủ và khách chỉ biết nhau qua trang W. Đất Đứng, vậy mà khi gặp nhau như đã thân nhau từ lâu lắm. Riêng nhà thơ Châu Thạch thì chúng tôi đã gặp nhau khi tôi tháp tùng cùng đoàn văn nghệ sĩ Hội Văn học Nghệ thuật thực hiện chuyến viếng thăm xuyên dọc miền Trung cách nay hai năm. Nhắc như thế để hiểu rằng đối với văn nghệ sĩ chỉ cần biết nhau qua tác phẩm là đủ.
Ban quản trị W. Đất Đứng gồm các nhà văn, nhà thơ La Ngạc Thụy, Vũ Miên Thảo, Vĩnh Thuyên và Kha Tiệm Ly cùng với các bạn văn nghệ sĩ Tây Ninh: Vũ Thiện Khái, Hà Nhữ Uyên, Đan Thụy, Trần Thị Quỳnh Hoa… cả các bạn ở Câu lạc bộ Thơ Bình Thạnh: Lê Văn Thật, Trọng Tranh, Thanh Nhàn đã vượt hơn 50 cây số từ Trảng Bàng lên Hòa Thành để hội ngộ cùng các anh chị em văn nghệ sĩ Châu Thạch (Đà Nẳng), Hoài Huyền Thanh, Sông Thu (TP. Hồ Chí Minh), Lê Liên (Đà Lạt) và nhạc sĩ Lê Hoàng từ California nhân chuyến về thăm quê hương cũng tháp tùng lên thăm. Tất cả nói lên một điều về sức hút của tình văn nghệ sĩ. 

Nhà thơ Châu Thạch trãi lòng mình: “Tôi được khai sinh và lớn lên từ Đất Đứng. Đất Đứng đúng với nghĩa đen của nó là vùng đất để mọi người cùng đứng chân”. Nhà thơ Hoài Huyền Thanh cùng chung suy nghĩ: “Em mới cộng tác với Đất Đứng thời gian chưa dài, nhưng cũng xem Đất Đứng là nhà của mình, nên khi nghe tin anh chị lên thăm, em không bỏ lỡ cơ hội”. Nhà thơ Trần Thị Quỳnh Hoa thì xúc động: “Cuộc họp mặt thật bất ngờ, và …Tôi thật sự xúc động. Cuộc sống vốn bộn bề những lo toan và những phút ngồi bên bạn thơ, trãi lòng với lời thơ, với những tâm sự ngắn, giúp tôi thấy lòng thanh thản hơn”.

Ngời đời như nỗi tình cờ.
Ngỡ tình như nỗi bất ngờ trong ta.

Tình cờ mỗi người một phương không hẹn mà cùng gặp gỡ. Bất ngờ lại cùng hội tụ tại quán “tình trăm năm”. Anh La Ngạc Thụy đại diện Ban quản trị hân hoan chào đón và mong cuộc gặp gỡ hôm nay sẽ lưu dấu trăm năm.
Hà Nhữ Uyên, Thanh Nhàn, Châu Thạch, Trọng Trang, Lê Văn Thật

Nghe tin, bác sĩ – nhà thơ Nguyễn Thế Nhiệm cùng nhà thơ Phương Đình, nghệ sĩ Minh Thảo chân tình mời đoàn đến tư gia thết đãi bữa cơm chay, chan chứa tình bạn bốn phương. Nhà thơ Hoài Huyền Thanh ân cần gởi đến mỗi văn nghệ sĩ món quà lưu niệm. Dù là cơm chay, nhưng ai cũng ăn no bụng. Không hiểu có phải do chất dẫn của chai rượu ngoại mà nhà văn Vũ Thiện Khái mang từ Tân Châu xuống để giao lưu và cùng nhau xướng họa thơ ca.
Vũ Miên Thảo, Hoài Huyền Thanh, La Ngạc Thụy, Vĩnh Thuyên

Nhà thơ Nguyễn Thế Nhiệm khởi xướng hai câu thơ với tựa đề:

Họp bạn thơ đột xuất – datdung.com
  
Họp mặt hôm nay thật bất ngờ
Sao mà sâu nặng nghĩa tình thơ

Nhà thơ Lê Văn Thật chẳng chịu kém, tiếp nối:
Vĩnh Thuyên đại diện cho quê núi
Châu Thạch trưởng đoàn của xứ mơ

Kha Tiệm Ly, Châu Thạch, Đan Thụy, Hoài Huyền Thanh

Kha Tiệm Ly vừa nâng ly rượu vừa khề khà:
 Bởi rượu  thâm tình tràn chén ngọc
Nên lòng tri kỷ vượt thân sơ
Sông Thu, Đan Thụy, Trần Thị Quỳnh Hoa, Minh Thảo, Hoài Huyển Thanh, Châu Thạch

Châu  Thạch kết:

Trăm năm một dịp cùng đoàn tựu
Trí đức bao la chẳng bến bờ.
Sông Thu

Và nhà thơ xúc cảm:
Tôi yêu thi hữu Tây Ninh
Đã cho tôi khối chân tình thâm sâu.

Châu Thạch, Đan Thụy, Hoài Huyền Thanh, Vũ Thiện Khái

Nhạc sĩ Lê Hoàng cũng thật khác người:
Lang thang về tới Tây Ninh
Mới hay thương nhớ trong mình xiết bao
Kha Tiệm Ly, Nguyễn Thế Nhiệm

Nhà văn Vũ Thiện Khái  ngẫm ngợi đáp từ:
Gặp rồi đôi nẻo giang hà
Cầm tay ta gởi lòng ta theo người.
Đan Thụy, Hoài Huyền Thanh

Hoài Huyền Thanh đọc hẳn một bài thơ mà nhà thơ ngẫu hứng từ lúc chân đến Tây Ninh:
Thương sao Đất Đứng

Như một tình cờ
Quen rồi để nhớ
Thơ là niềm vui
Một ngày qua đó

Văn chương chữ nghĩa
Thơ phú luận bàn
Nẻo đời dâu bể
Thắm thoát mùa sang

Vàng phai hương nắng
Thắm thiết thu về
Đường đời vạn nẻo
Thương chút hồn quê.

Cám ơn bạn nhé
Góp chút niềm vui
Đất Đứng sống mãi
Còn chốn đi về.

Nhà thơ Lê Văn Thật vừa làm MC, cũng không chịu kém:
Yêu thơ vì bởi yêu đời
Yêu đời vì bởi yêu người yêu thơ.
Trần Thị Quỳnh Hoa

Trọng Tranh từ đầu mãi yên lặng, nhưng khi có chút men cay bật nên lời:
Bận bịu văn chương chưa trả hết
Lăn nhăn tình ái vẫn còn mang.
Châu Thạch, Vũ Thiện Khái, Kha Tiệm Ly

Lê Liên, Trần Thị Quỳnh Hoa, Sông Thu cùng chung nỗi niềm:
Thật vui với hạnh ngộ bất ngờ
Dạt dào cảm xúc thơ.
Vĩnh Thuyên, Vũ Thiện Khái, Lê Liên, Kha Tiệm Ly, Lê Văn Thật

Và cùng mong ước:
Xin chúc mừng buổi họp mặt thật vui của đại gia đình Đất Đứng chúng ta. Mong còn nhiều dịp gặp nhau nữa.

Ôi sao mà xúc động, xúc động đến mức không nói nên lời. Vĩnh Thuyên, Hà Nhữ Uyên, Phương Đình lặng yên để nuốt từng lời của bè bạn. Hết vịnh thơ, ngâm thơ, đọc thơ … hát ca khúc, cả những bài ca cổ của nhạc sĩ Lê Hoàng, Vũ Miên Thảo, Thanh Nhàn qua tiếng đàn ghi ta phím lõm của nghệ sĩ Minh Thảo. Tất cả hòa quyện cùng nhau để cùng thấm đẫm “tình trăm năm”. Xin mượn lời của nhà thơ Đan Thụy để kết lại bài viết này:

Những kỷ niệm hôm nay phải nói là suốt đời, suốt đời mang theo…
LNT 

Tái bút:
Thật thiếu xót biết bao khi bỏ quên bài thơ tâm huyết của nhà thơ Châu Thạch đọc đầu tiên khi đáp từ lời chào đón của anh La Ngạc Thụy. Xin chân thành cáo lỗi với nhà thơ Châu Thạch:

CHÀO TÂY NINH
Châu Thạch

Tây Ninh ơi tôi đã đến
Một giấc mơ ấp ủ đã bao ngày
Rất vui mừng tôi thấy sáng hôm nay
Tôi đã ở giữa khu vườn Đất Đứng
Nhớ ngày ấy bước chân thơ chập chững
Ai nuôi trồng nay đã lớn thành cây
Ai chân thành thắm thiết những bàn tay
Xa ngàn dặm chắp cho tôi đôi cánh.
Tôi đã bay
Bay vào vùng thanh cảnh
Thơ vô biên quyến luyến bốn phương trời
Tôi vẫn nhủ lòng, Tây Ninh tôi ơi
Ở nơi đó tôi có nhiều tri kỷ.
Tôi yêu lắm người văn La Ngạc Thụy
Và anh em quản lý đất văn chương
Mở thênh thang hoa trãi những con đường
Nhiều thế hệ trẻ, già chung hạnh phúc
Để chắp cánh cho tâm hồn bay vút
Thơ lên cao lấp lánh giữa thiên hà
Chiêm nghiệm cuộc đời
Ca tụng nguy nga
Không khó lắm, chỉ vô vườn Đất Đứng
Bởi nơi đó ươm mầm và tạo dựng
Mầm ra hoa và hóa những lâu đài
Sẽ đến một ngày
Có ở tương lai
Đất tôi đứng rộng vô bờ vô bến.

Tây Ninh ơi giờ đây tôi đã đến
Chào Tây Ninh với hết thảy niềm vui
Chào Tây Ninh với hết thảy nụ cười
Chào các bạn, bạn văn chương yêu dấu
Cả một đời, hôm nay tôi hiểu thấu
Chính hôm nay tôi đã có huy hoàng
Không phải công danh, chẳng phải bạc vàng
Mà được đứng, giữa trăm đài thơ đẹp.
 

Châu Thạch

 

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét