Cứ thanh thản như mọi khi đón lũ
Tìm bè chuối thả lướt sóng rong chơi
Gọi anh em cùng nhau về uống rượu
Nước còn dâng cũng mặc kệ mây trời
Lũ đã chôn ruộng đồng đau hấp hối
Nhà cửa mình trôi chỉ biết ngồi trông
Nhìn thật sâu – nhân duyên đừng tiếc nuối
Tay trắng đến- ngoảy về trắng tay không
Dẫu chòng chành bè lay xin hãy uống
Ngà ngà say ta vỗ khúc Hồ Trường*
Cò vạc thung thăng liệng chao về đậu
Tan nhà chiền chiện đau réo mà thương
Mấy cây chuối bọn mình nương mùa lũ
Ly rượu này hớp cạn giữa mất còn
Phận rác rều ta người cùng tôm tép
Biết yêu thương khi ngày bủa hoàng hôn
Vẫy con sào như trường côn phá trận
Cưỡi chuối bè lách giữa cuộc bể dâu
Chẳng hề biết kết bè như bè lũ…
Vì thả bè này đôi lúc cứu nhau!
Lũ vô tư giọt rượu cũng vô tình
Chung sống bên người cuốc bẫm cày sâu
Như Thị Kẻ Văn
*Tựa bài thơ của Nguyễn Bá Trác
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét